Thiên Lăng tự cười nhạo chính bản thân mình. Ngày trước không phải chính anh là người khăng khăng nói rằng tình yêu sét đánh không tồn tại sao. Giờ bị rồi thì nên nói với người khác như thế nào đây nhỉ?
Cả ngày làm việc, Tiểu Kiều không nói một lời nào. Chính là vì cô rất sợ tổng giám đốc a! Công việc tốt như thế này, nhỡ làm gì phật ý tổng giám đốc thì bị đuổi việc là cái chắc. Vậy thì cô sẽ không có tiền, làm sao mà thoát khỏi mấy người kia?
Ngày làm việc cứ thế trôi qua…
--- ------***--- ------
Một tuần sau.
“Tiểu Kiều, mày mau lấy cho tao cái váy màu đỏ kia nhanh.” Mạn Ngọc nói như hét vào mặt cô. Từ lúc bé đến giờ, cô chính là người làm không công cho nhà này.
Hôm nay cũng không phải ngày gì quan trọng lắm, bất quá chỉ là công ty Thiên Long tổ chức một buổi tiệc nhân dịp 5 năm thành lập công ty.
Tiểu Kiều với tay lấy chiếc váy màu đỏ đậm cho Mạn Ngọc. Chiếc váy không tay khá ngắn với cổ áo được khoét sâu, hở nửa bộ ngực. Tiểu Kiều không cần hỏi cũng biết Mạn Ngọc muốn quyến rũ một vài công tử nhà giàu, nhất là tổng giám đốc Dạ.
Sau khi giúp Mạn Ngọc thay đồ xong, cô về phòng mình, lấy điện thoại ra và gọi cho bộ phận lễ tân của công ty, “Alô, cho tôi hỏi về buổi tiệc tối nay ạ.”
“Dạ vâng, cô muốn biết gì ạ?” Cô gái ở quầy lễ tân nhẹ nhàng hỏi.
“Cho tôi hỏi, thư ký
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-a-em-la-cua-toi/2885147/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.