Khúc mắc mở ra, hai người đều thở phào nhẹ nhõm.
Khi hai người đang đối mặt, cục đá chặn ngang trước mặt to cơ nào, tựa như không đáng nhắc đến. Còn lại, chỉ có mong đợi đối với ngày mai, đối với mỗi ngày sau này.
Những ngày còn chưa bước tới kia, nhất định sẽ có ánh nắng rực rỡ hơn, và sao trời sáng chói hơn.
Husky lâu lắm không gặp Lạc Mân, hôm qua hai người vội quá, Lạc Mân căn bản không để ý tới nó. Bây giờ hai người nói ra, xuống lầu ăn cơm xong, Husky lập tức xoay một vòng quanh chân Lạc Mân không đi, đòi ôm đòi vuốt ve.
Thẩm Thời Trạm đổi đèn ở huyền quan, Lạc Mân mang theo Husky, một người một chó đứng cạnh thang nhìn.
Cậu vô cùng cho mặt mũi làm mắt long lanh, Husky chỉ biết ở một bên lè lưỡi.
Bị Lạc Mân như vậy nhìn, Thẩm Thời Trạm cảm thấy mình đổi bóng đèn, giống như cứu thế giới vậy. Bước xuống từ trên thang, túm theo Lạc Mân vừa đi đến của sổ sát đát vừa nói: “Dáng vẻ ngốc.”
Hắn vẫn mặc quần áo ở nhà dính sữa kia. Lúc hắn thay quần áo, Lạc Mân dùng lời nói thấm thía hỏi hắn, có cần mình hữu tình tài trợ chút tiền mua áo ngủ không.
Thẩm Thời Trạm ung dung thong thả nói, hữu tình tài trợ không cần, ái tình tài trợ có thể cân nhắc. Lạc Mân treo trên người hắn từ phía sau làm nũng nói, vậy thì ái tình tài trợ.
Hắn trở tay nâng mông Lạc Mân, cõng người lên lưng xuống lầu, lão Chu còn chờ ở phòng bếp nhỏ.
Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-y-tinh-tham/1320606/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.