Ban đêm Lạc Mân tỉnh lại một lần, Thẩm Thời Trạm ngồi bán dựa vào đầu giường, đang dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa mặt cậu.
“Tỉnh rồi?”
Lạc Mân thuận thế cọ cọ mặt lên tay hắn, “Sao anh không ngủ…”
“Ngủ rồi, mới vừa tỉnh.” Thẩm Thời Trạm nhấc Lạc Mân lên từ nách, ôm đến nằm úp sấp trên người mình, “Còn khó chịu không?”
Lạc Mân lắc đầu, ngủ đến đầu tóc bù xù gãi lên cằm và cổ Thẩm Thời Trạm, mang theo cảm giác nhột nhột. Thẩm Thời Trạm cười tránh sang một bên, bị Lạc Mân phát hiện, càng giữ chặt không cho hắn động, hăng say cọ mạnh lên. Trong miệng còn không ngừng kêu meo meo, làm bộ mình là con mèo nhỏ.
Thẩm Thời Trạm bị gọi cứng luôn, giữ mông Lạc Mân lại dán lên hạ thân của mình, Lạc Mân cảm giác được cái thứ nóng nóng của hắn chọc vào, mới đỏ mặt đàng hoàng một chút.
Vừa nãy nháo hơi nhiều, trên đầu Lạc Mân chảy ra ít mồ hôi, cậu nắm bả vai Thẩm Thời Trạm, lau mồ hôi lên trên vạt áo, lại cắn mấy cái, thành thật nằm úp sấp bất động. Bàn tay Thẩm Thời Trạm luồn vào trong áo tắm của cậu tỉ mỉ sờ soạng qua lại mấy cái nói: “Đi nửa tháng không gầy, còn nhiều thêm thịt.”
Lạc Mân vui mừng ngẩng đầu, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn hắn, “Chiều nào em với bọn A Tứ cũng ăn quán, ăn khá ngon!” Vừa nói như vậy, cậu dùng tay sờ Thẩm Thời Trạm mặt nghiêm túc nói: “Nhưng mà anh gầy rồi, có phải chú anh ngược đãi không cho anh ăn cơm không?”
Thẩm Thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-y-tinh-tham/1320597/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.