*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Gần đây mưa to từng cơn từng cơn nối tiếp nhau, nửa đêm hôm qua lại mưa. Lúc sét đánh, Thẩm Thời Trạm ôm chặt Lạc Mân trong ngực. Lạc Mân theo động tác của hắn xoay đi xoay lại mấy lần, tìm một tư thế thoải mái tiếp tục ngủ. Thẩm Thời Trạm cười thầm, giống như chỉ cần nằm trong lồng ngực hắn, dù âm thanh có lớn đến mấy cũng không làm cậu tỉnh giấc. Đứa nhỏ dính người này, luôn hữu ý vô tình mà câu nhân.
Nghĩ như vậy rồi không đi làm, ở nhà với Lạc Mân. Thẩm Thời Trạm dứt khoát sáng sớm cũng không dậy sớm, chuẩn bị ôm Lạc Mân bám giường. Ngược lại là Lạc Mân ngày thường không ngủ đến mặt trời chiếu vào mông thì sẽ không rời giường, hôm nay lại dậy sớm, chui vào trong chăn quấy Thẩm Thời Trạm.
Có lẽ Thẩm Thời Trạm cảm thấy có chút mới mẻ nên nằm lại giường với cậu. Mà hắn cũng không mở mắt khóe miệng cong lên mặc cho Lạc Mân quấy rối.
Thẩm Thời Trạm mặc áo ngủ tơ tằm có hoa sẫm màu, Lạc Mân ngay cả nút áo cũng không mở trực tiếp chui vào vạt áo, lúc chui đầu lên bị nút ở cổ áo Thẩm Thời Trạm ngăn lại, cậu ở bên trong hừ hừ hai tiếng. Thẩm Thời Trạm mở ra hai nút áo, Lạc Mân mới chui ra từ cổ áo hai người bốn mắt nhìn nhau cười khúc khích.
Lạc Mân gối đầu lên đầu Thẩm Thời Trạm, hai tay ở trong áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-y-tinh-tham/1320589/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.