Đây là lần đầu tiên cặp chồng chồng mới cưới làm cha, Tô Kỷ lớn tuổi hơn Tuyên Tử Phương, tính cách cũng thành thục ổn trọng hơn nhiều, nhưng ngoài mặt bình tĩnh vậy thôi, chứ nội tâm cũng cảm động và vui sướng không ít, thành ra mới giữa thanh thiên bạch nhật bàn chuyện con cái, còn dẫn đến mấy người vây xem.
Mà so với Tô Kỷ, nghĩ về gia đình nhỏ trong tương lai của mình, Tuyên Tử Phương vừa cảm thấy mới lạ vừa tò mò, còn có một chút khó tin.
"Hiện tại trong bụng em đang có một sinh mệnh sao?" Tuyên Tử Phương cùng Tô Kỷ đi ra bãi đỗ xe, nhịn không được nói: "Chỉ là em không có tí cảm giác nào hết..."
Tô Kỷ cười nói: "Đứa nhỏ mới tầm một tháng, còn chưa thành hình đâu."
Tuyên Tử Phương gãi đầu đáp: "Vậy đến tháng thứ mấy con mới đạp bụng em?"
Tô Kỷ: "Thời gian mang thai của Omega là tám tháng, nhanh nhất cũng phải chờ đến tháng thứ tư thứ năm..."
Tuyên Tử Phương cười hỏi: "Sao cái gì thầy cũng biết vậy?"
Tô Kỷ nghiêm trang đáp: "Để có thể ở bên em, thầy liều mạng học tập các loại kiến thức, nếu không như vậy thì làm sao có thể để em ỷ lại vào anh, để cha em yên tâm giao em cho anh chứ?"
"Như vậy thì không có gì mà thầy không làm được hết..." Tuyên Tử Phương nhéo nhéo lòng bàn tay Tô Kỷ, lại nâng tay lên, lắc lắc tay anh, nói: "Tại sao lòng bàn tay lại lạnh thế này?"
"Đó là vì anh quá kích động." Tô Kỷ giải thích: "Chỉ cần là chuyện liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-y-cau-dan/4061993/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.