Không thể trở thành một thanh niên lực lưỡng cơ bắp cuồn cuộn, Tuyên Tử Phương buồn bã gục đầu. Nhưng mà cậu cũng không nháo hay buồn lâu, vì cái bụng đói đang sôi sùng sục đòi được lấp đầy.
Cậu tặc lưỡi, thôi kệ, mấy vấn đề đó so với đồ ăn ngon thì vẫn còn thua xa.
Tuyên Tử Phương vừa ăn vừa nói: "Em vẫn luôn cho rằng nấu nướng mới là kỹ năng cần có của Omega, không ngờ là Alpha nấu cũng được ghê."
Tô Kỷ cầm lấy một lát bánh mì, phết sốt cà chua lên, gắp một ít rau dưa, một miếng thịt mỏng, cuộn lại đặt lên đĩa của Tuyên Tử Phương, cau mày: "Kỹ năng cần có của Omega? Chắc là cậu không thường xuyên tham gia lớp học nấu ăn đúng không?"
Tuyên Tử Phương le lưỡi đáp: "Đúng vậy. Học mấy cái này thì có kiểm tra đến tối em cũng qua không nổi một môn. May mà mấy cái này không đòi hỏi thành tích cao, nếu không chắc em không có mặt ở đây được đâu."
Tô Kỷ cười hỏi: "Tôi tự hỏi là trong trường đào tạo Omega chuyên nghiệp sẽ dạy cái gì?"
"Thầy ơi, thầy sẽ không thích chúng đâu." Sắc mặt Tuyên Tử Phương đột nhiên tối sầm: "Chẳng hạn, học di truyền học để tính ra làm vào thời điểm nào thì đứa bé sinh ra sẽ mang giới tính nào. Rồi học xã hội học, tính xem trong một xã hội phát triển thì thu nhập cao nhất của Alpha, Beta và Omega là bao nhiêu. À, học cả sinh vật học, luân lý học, lịch sử phát triển nhân loại, vân vân mây mây..."
Tô Kỷ bình luận: "Rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-y-cau-dan/4061968/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.