“Ông ơi, cháu rất muốn gả cho anh Đình nhưng chị cháu cũng vậy, chị ấy cầu xin cháu, còn dọa sẽ tự tử, cháu không còn cách nào nên mới phải hy sinh tình yêu của mình thành toàn cho chị ấy.” Dương Ái Linh sụt sùi cái mũi, nước mắt cũng trực trào, không muốn nói những điều này nhưng để tránh phải gả cho Sầm Cảnh Đình cũng đành nói trái lòng.
Bà Tuyết nghe Dương Ái Linh nói vô cùng hài lòng, cũng may bà đã căn dặn con gái từ trước, lại hùa theo: “Phải, chính là như vậy, chủ tịch Sầm, mọi chuyện từ Ái Vân mà ra, chúng cháu thương con bé không nỡ để nó phải tự tử nên mới dùng hạ sách này.”
“Nói vậy, Ái Linh, cháu vẫn muốn gả cho Cảnh Đình, đúng chứ?” Ông Sầm lặp lại lời nói, ánh mắt có chút thâm sâu khó lường, bàn tay gõ từng nhịp trên đầu gậy của mình.
Dương Ái Linh muốn trả lời không nhưng vẫn dối lòng: “Vâng, không thể làm vợ anh ấy cháu rất tiếc.”
“Thế thì hôn sự này sẽ tổ chức lại, cô dâu sẽ là Ái Linh, còn cô gái này, dám lừa dối ta, ta sẽ mang cô ta đi, anh Thanh, anh không có ý kiến gì chứ?” Ông Sầm nhìn cả ba người nhà họ Dương, lời nói đầy quyết đoán.
“Không được.” Dương Ái Linh lập tức phản bác, lại nhận về ánh mắt sắc lạnh của ông Sầm: “Sao thế? Cháu không đồng ý?”
“Không, không phải vậy, cháu rất muốn gả cho anh Đình nhưng hôn lễ này đã diễn ra, cháu cũng không nỡ nhìn chị Vân đau khổ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-xau-chong-mu/2532061/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.