“Không ăn.” Sầm Cảnh Đình dứt khoát từ chối.
Dương Ái Vân nhíu mày: “Anh lại sao nữa? Dù tâm trạng không tốt cũng nên ăn chút đi, hay anh muốn tôi đút mới chịu?”
“Tôi muốn an tĩnh, Dương Ái Vân, cô cứ lo cho vị trí của mình, đừng xen vào chuyện của tôi, dù tôi thế nào cũng không cần một người phụ nữ như cô bên cạnh.” Anh không muốn cô nhìn anh với ánh mắt thương hại hay tội nghiệp, anh biết cô tỏ ra tốt với mình cũng chỉ vì sức ép của ông nội mà thôi, cô hoàn toàn không thật tâm, vậy thì anh cũng không cần điều đấy.
Dương Ái Linh đã như vậy Dương Ái Vân sẽ tốt hơn sao?
Bị một người phụ nữ lừa dối là đủ rồi anh không cần bị lừa thêm lần nữa.
Người đàn ông này lại tỏ thái độ rồi đấy, Dương Ái Vân cũng không chịu thua: “Vị trí của tôi à, tôi đang là vợ của anh đấy, anh không muốn tôi bên cạnh thì tôi càng muốn bên cạnh anh, để xem ai phục ai trước.”
Dứt lời cô đi tới bàn cơm tự mình ăn trước, đang đói bụng không rảnh quan tâm những người cố chấp.
Trong phòng chỉ có tiếng bát đũa va chạm vào nhau, một người ăn ngon miệng, một người lại chìm đắm trong suy tư của mình.
Cô nói gì? Muốn bên cạnh anh sao? Chẳng qua cũng chỉ vì không muốn phật lòng ông nội mà thôi, có mấy phần thật lòng.
Lúc này ai nói gì Sầm Cảnh Đình cũng chỉ cảm thấy toàn là lời giả dối, anh chán chường nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-xau-chong-mu/2531997/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.