“Chuyện gì? Cô đừng có mà đánh trống lảng.” Bà Nhung chăm chăm nhìn cô, trong lòng còn có chút cảnh giác.
Dương Ái Vân bắt đầu hỏi: “Con chỉ muốn biết mẹ có dành chút tình cảm nào cho Cảnh Đình hay không?”
Ban đầu Dương Ái Vân không muốn can thiệp quá sâu vào chuyện này nhưng nhìn Sầm Cảnh Đình như vậy cô không thể phớt lờ được nữa.
“Dương Ái Vân cô đang tra xét mẹ chồng sao?” Bà Nhung bị hỏi vấn đề này nỗi khó chịu càng dâng lên.
“Con không tra xét mẹ, con chỉ thấy không cân bằng cho Cảnh Đình mà thôi, mẹ dành hết tình cảm cho Cảnh Đông có bao giờ xét đến tâm tình của anh ấy hay chưa?” Dương Ái Vân vẫn chưa quên những lời nói của anh khi say.
“Tôi có trở thành một người xuất sắc và ưu tú thế nào mẹ cũng chưa bao giờ đếm xỉa đến tôi, mọi ánh nhìn đều dành cho Cảnh Đông, tôi chỉ là thừa thãi.”
“Nó lớn rồi cần gì đến tình cảm, Cảnh Đông vẫn còn bé đương nhiên phải quan tâm nó nhiều hơn. Lại nói cô không có tư cách xen vào chuyện của gia đình tôi đâu.” Bà Nhung xẵng giọng nói.
Dương Ái Vân buồn thay Sầm Cảnh Đình: “Sao mẹ có thể nói vậy, Cảnh Đình nghe thấy sẽ rất đau lòng đấy mẹ có biết không? Dù anh ấy có trưởng thành cũng là con của mẹ, mẹ để anh ấy cảm nhận chút tình nghĩa của người mẹ khó khăn đến vậy sao?”
“Tôi đã bảo chuyện nhà tôi không liên quan đến cô, cô là cái thá gì mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-xau-chong-mu/2531946/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.