Bà Tuyết nói xong thì cúp máy khiến Dương Ái Vân trầm tư, Sầm Cảnh Đình ngồi bên cạnh nãy giờ mới lên tiếng: “Có chuyện gì sao?” 
Nghe anh hỏi cô mới nhìn sang bên cạnh nói: “Cảnh Đình, anh vào trước được không? Em đến khách sạn Nam Á gặp một người, nhất định sẽ quay lại trước khi máy bay cất cánh.” 
“Là ai hẹn cô?” Sầm Cảnh Đình nhíu mày hỏi. 
“Là bà Tuyết, bà ấy nói đang giữ ý đồ của mẹ em, trong đó có thứ em càn phải biết nên muốn đến một chuyến.” Dương Ái Vân giải thích. 
Sầm Cảnh Đình trầm tư một chút lại hỏi: “Quan trọng lắm sao?” 
“Cũng không có gì quan trọng, em chỉ muốn biết một đáp án mà thôi.” Còn mấy bức ảnh kia đã không còn có ý nghĩa gì với cô nữa rồi, cô chỉ muốn biết nguyên nhân thực sự bà ấy rời đi thôi. 
“Được, tôi bảo Phong Đại đưa cô đi.” Biết cô muốn đi anh cũng không ngăn cản. 
Dương Ái Vân lại từ chối: “Để cậu ấy ở lại với anh đi, em đi một lát rồi về cũng không có nguy hiểm gì.” 
Sầm Cảnh Đình mặc dù không an tâm nhưng vẫn để cô tự quyết định, anh chỉ dặn một câu: “Đi sớm về sớm, có gì thì gọi tôi.” 
“Em biết rồi, em đi đây.” Dương Ái Vân mở cửa xe bước xuống lại nhanh chóng bắt một chiếc taxi rời đi. 
Sầm Cảnh Đình vẫn ngồi trong xe, không hiểu sao vẫn cứ bất an. 
Khách sạn Nam Á. 
Bà Tuyết cúp máy xong lại nhìn về phía thanh niên trẻ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-xau-chong-mu/2531469/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.