“Chuyện này, chuyện này là do người của tập đoàn Minh Tường làm, bọn họ muốn lấy 5% mà ba đã cho Dương Ái Vân nên mới sai người bắt cóc Cảnh Đình dụ con bé đến.” Bà Nhung trả lời, nói như những gì người đàn ông đã căn dặn mình.
Mọi người không ai nghĩ câu trả lời của bà Nhung lại là thế này, Sầm Cảnh Đình không lên tiếng, trong lòng phức tạp không thể nói. Ông Sầm cứ cho rằng bà Nhung sẽ chỉ ra một người nào đó trong nhà họ Sầm, không ngờ lại nói ra cái tên Minh Tường, điều này đúng là không ai có thể nghi ngờ được.
Ông lại hỏi: “Có chứng cứ gì không?”
“Con, con nhờ thám tử tra ra được đám người bắt cóc Cảnh Đình là đám côn đồ đầu đường xó chợ, người thuê là trợ lý của tập đoàn Minh Tường.” Bà Nhung chỉ rõ kẻ phía sau.
Ông ngẫm nghĩ một lúc ánh mắt không khỏi rơi vào Sầm Cảnh Đình: “Cháu thấy sao?”
“Mẹ cháu tra không sai.” Sầm Cảnh Đình chỉ nói một câu, bên Tuấn Phong anh cũng đã sớm nhận được tin tức, đám côn đồ bị bắt đi đã khai người sai sử là trợ lý của ông Tường, cũng là chủ tịch tập đoàn Minh Tường.
Ông Sầm nghe vậy chỉ bảo: “Được rồi, nếu tra được coi như xong.”
“Vậy ba, con xin phép đi trước.” Bà Nhung cẩn thận nói, không muốn ở đây quá lâu.
Ông Sầm lại liếc bà ta một cái: “Con chị vừa xuất viện trở về chị không có lời nào hỏi thăm sao?”
Có thể nói từ khi bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-xau-chong-mu/2508725/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.