Giáo viên chủ nhiệm không rành chỉ nói: “Cô ta là người mới đến, nửa tháng trước có một lao công xin nghỉ dài hạn trường học mới tìm kiếm người khác thế chỗ, cô ta phỏng vấn phù hợp với yêu cầu của trường nên được vào.” 
“Lý lịch của cô ta thế nào?” Sầm Tuệ Nhi hỏi. 
“Hình như là người từ Nam An lên đây, nhà cô ta gặp tai nạn chết hết chỉ còn một mình lên đây xin việc, hồ sơ của cô ta chủ tịch Sầm đã có xem qua, hoàn toàn không vấn đề gì.” Giáo viên chủ nhiệm nói. 
Sầm Tuệ Nhi lại hừ lạnh: “Không có vấn đề vì sao mấy hôm nay cô ta không đến trường nữa, chắc chắn cô ta tiếp cận Nguyên Khải là có mục đích, Khải Nam, anh nghĩ sao?” 
“Tôi nghĩ cô ta thường xuyên gặp cậu Nguyên Khải chắc chắn có mục đích nhưng tốt hay xấu còn chưa biết.” Khải Nam trầm tư nói. 
“Hừ, chắc chắn là có ý đồ xấu, ban đầu tiếp cận Nguyên Khải sau đó mới thực hiện kế hoạch của mình nhưng lại bị anh họ tôi phát hiện, cô ta sợ quá nên chạy đi rồi.” Sầm Tuệ Nhi vô cùng khẳng định. 
Lúc này đứa trẻ đang trầm mặc bỗng nhiên hô lên: “Mẹ không phải người xấu, không cho cô nói mẹ con như vậy.” 
“Cái gì?” Sầm Tuệ Nhi sửng sốt lại hỏi: “Nguyên Khải, con, con gọi mẹ là thế nào?” 
Nguyên Khải nghe cô hỏi vội vàng lấy tay nhỏ bịt miệng của mình lại, nó biết mình đã lỡ lời, lại câm nín không trả lời Sầm Tuệ Nhi. 
Cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-xau-chong-mu/2508607/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.