"Chờ một chút." Thượng Quan Khiêm lại mở miệng. Bởi vì mới trải qua □, thanh âm đã không còn ôn hòa ngày thường mà mang theo một cảm giác mệt mỏi dụ nhân.
"Khiêm, hiện tại đã không có khả năng dừng lại." Lúc này như thế nào có thể dừng, đã tới bước này, bản thân vẫn nhẫn nại, lửa nóng dưới thân đã muốn nảy ra gân xanh, kêu gào tiến vào. Vì để chứng minh lời nói của mình, Quân Hành Tuyệt dán vào thêm một chút nữa, để cho lửa nóng đụng chạm vào cửa vào.
Chỗ kia theo phản xạ co rút lại, chỉ là như vậy, còn chưa tiến vào, Quân Hành Tuyệt đã cảm thấy bản thân muốn điên rồi, đã không thể áp chế.
"Cầm cái này." Tay vừa lật, một cái chai xuất hiện ở trên tay của Thượng Quan Khiêm, đưa cho Quân Hành Tuyệt.
Tiếp nhân cái chai, mở ra nắp, tác dụng của dược cùng cách dùng xuất hiện trong đầu. Nhãn thần của Quân Hành Tuyệt sáng lên, đây là thứ tốt a.
Đem dược vẽ loạn ở trên tay, sờ tới chỗ đóa hoa kia, vuốt ve qua mỗi tấc nếp uốn, đóa hoa hơi hơi run rẩy, hoa tâm lại bởi vì được dược vật thấm vào mà cũng run rẩy theo.
Quân Hành Tuyệt thử tham nhập một ngón tay, thực dễ dàng liền tiếp nhận.
Thượng Quan Khiêm rên rỉ ra tiếng, địa phương chưa bao giờ bị người đối đãi qua như vậy, đột nhiên bị dị vật xâm nhấp, bởi vì tác dụng của dược vật nên không có cảm giác đau đớn.
Nghe được thanh âm của Thượng Quan Khiêm, Quân Hành Tuyệt lưu lại mồ hôi lạnh. Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-xa-he-liet-tu-la-quan-tu/1353178/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.