Bữa tối, Thượng Quan Khiêm nhìn thấy thức ăn đặt ở trước mặt, màu sắc mùi vị toàn bộ đều hơn Quân Hành Tuyệt làm, hơn vài phần tinh mỹ cùng tính nghệ thuật. Chỉ là không biết vì sao, bản thân lại không muốn ăn.
Ăn vài miếng, nhăn mày lại.
Nhìn tới chủ thượng nhíu mày, người hầu một bên cũng nhíu mày theo. Ghi nhớ kĩ, chủ thượng không thích vài món đồ ăn này. Kỳ quái, trước kia bất luận là ăn cái gì, cũng không nhìn ra là yêu thích hay không. Vì sao hiện tại liền nhìn một cái là biết được chủ thượng không thích những món này? Nhất định là làm không tốt. Một lát nữa phải nói cho đầu bếp rằng đồ ăn của gã nấu đêm nay chủ thượng không thích, nhất định phải cải tiến.
Tiếp tục ăn thêm vài miếng, Thượng Quan Khiêm xoa xoa mi gian giữa mắt, rốt cuộc vẫn không thể yêu thích được.
Qua loa chấm dứt bữa tối, đi trên đường mòn, trăng non nhô cao, từng nhóm sao sáng hiện rõ trên bầu trời, gió mát thổi nhẹ. Nếu như thời khắc này, Quân Hành Tuyệt nhất định sẽ đem mình ôm vào trong lồng ngực, sau đó hôn tới mức khiến người ta không thở nổi. Nghĩ như vậy, Thượng Quan Khiêm cười khẽ ra tiếng, đi tới chòi nghỉ chân ngồi xuống, thấy những vì tinh tú đầy trời, chỉ là lẳng lặng nhìn, sau đó từ từ nhắm hai mắt lại cảm thụ gió nhẹ thổi qua. Thế nhưng không biết vì sao, có chút hơi lạnh. Bản thân rõ ràng đã không còn bị hàn khí xâm nhập. Mở mắt ra, đã khuya, đứng dậy, rời đi.
Trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-xa-he-liet-tu-la-quan-tu/1353174/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.