Ba người Lãnh Vô Ngân ngơ ngác, cho dù dưới chân truyền tới cảm giác đã tới nơi cũng vẫn chưa thể lấy lại được tinh thần. Thần trí của bọn họ vẫn bị chứng kiến vừa rồi làm cho đứng hình, vô phương suy xét.
“Lãnh công tử, Dương công tử, Phương công tử.” Một thanh âm kêu bọn họ.
Lãnh Vô Ngân nghe thấy, ngốc lăng nhìn chủ nhân thanh âm, cũng chính là người đã túm hắn rời đi. Phi thường thất lễ, Lãnh Vô ngân quên mất không đáp lại.
“Thỉnh ba vị công tử rửa mặt chải đầu một chút.” Mặc kệ chủ tử đối với bọn họ có tính toán gì không, vẫn nên để cho bọn họ chỉnh trang lại bản thân một chút. Ba người cả người ướt sũng, còn có vết máu, rất chật vật.
Nghiêng người, dẫn ba người hướng trong thuyền đi tới.
Ba người hơi giật mình đi theo, không có nhàn rỗi chú ý tới trong thuyền xa hoa mà mà đồ trang trí lại giản dị (*).
[Nguyên bản là ‘điệu thấp’]
Mãi tới khi có người cởi xuống quần áo của bọn họ, bởi vì bản năng của người tập võ mà lấy lại tinh thần, chú ý tới chính mình đã đi đến phòng tắm.
Hơi nước ấm áp, hơi nước tạo nên sương mù che đi tầm nhìn.
“Cô nương, nơi này là?” Dương Ưng nhanh chóng phản ứng đối với nữ tử đang hầu hạ, nói. Khuôn mặt xinh đẹp, dáng người thướt tha, so ra kém với người Tinh Hồ xuất trần nhưng cũng là giai nhân tuyệt sắc.
“Công tử vẫn nên mau một chút rửa mặt chải đầu đi.” Nữ tử không có trả lời, nhìn tới ba người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-xa-he-liet-tu-la-quan-tu/1353147/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.