“Khiêm.” Quân Hành Tuyệt thâm tình gọi, muốn đem người kia ôm vào trong lòng, nhưng hai tay lại xuyên qua thân ảnh đó.
“Đây chỉ là một hình chiếu.” Thượng Quan Khiêm thản nhiên giải thích.
Quân Hành Tuyệt mất mác buông tay, mới phát hiện thân ảnh của Khiêm là trong suốt.
“Ngươi đang cảm thấy mờ mịt?” Thượng Quan Khiêm lại hỏi.
“Đúng vậy.” Quân Hành Tuyệt trả lời, ánh mắt tham lam nhìn Thượng Quan Khiêm, đã bao lâu, hắn đã bao lâu không nhìn thấy Khiêm, chỉ có thể tưởng tượng ra bộ dáng của y ở trong đầu, chỉ có thể tưởng tượng ra thanh âm cùng mùi hương của y, trong đoạn thời gian thật dài ở trong này, thứ tra tấn hắn đau đớn nhất, không phải đau đớn thể xác mà là tưởng niệm.
“Quân Hành Tuyệt, với trình độ hiện tại của ngươi, ngươi hẳn là hiểu được, chúng ta sẽ sống rất lâu.” Thượng Quan Khiêm phất tay, bọn họ biến mất trong cảnh biến máu, xuất hiện lại giữa một biển sao trời.
Quân Hành Tuyệt gật đầu, trước kia chưa bao giờ nghĩ tới sẽ sống được lâu như vậy, thật quá sức tưởng tượng của hắn.
“Như vậy trong khoảng thời gian quá dài như vậy, chúng ta phải sống thế nào? Vẫn cứ sống mà không một chút thú vị nào rồi lại đi giết người hay sao?” Thượng Quan Khiêm hỏi.
Quân Hành Tuyệt chấn động, nếu hắn về sau cũng sống như vậy, kết cục là phải trải qua năm tháng vĩnh hằng ra sao.
Sau đó nghe Thượng Quan Khiêm tiếp tục nói, “Ta cùng đồng bạn của ta sống rất lâu rồi nhưng chúng ta cũng không nhàm chán, giết chóc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-xa-he-liet-tu-la-quan-tu/1353121/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.