Y vừa rồi nói không đáp ứng, điều này sao có thể? Sau khi nàng khẩn cầu đến mức như thế mà một con người thiện lương lại nói không đáp ứng. “Sư huynh?” Thục phi khó có thể tin mở to hai mắt, nhìn nam tử vẫn cười ôn hòa như trước. Rõ ràng là tươi cười giống như trước đây, rõ ràng vẫn là ôn nhuận như ngọc giống như trước đây, thế nhưng vì sao lại cảm thấy thật lạnh lẽo.
“Hạ Nhị Hà, tình nghĩa sư huynh muội giữa ta và ngươi đã đứt từ khi ngươi sai người đến giết ta rồi, ngươi không có tư cách yêu cầu ta cái gì. Cái giá của việc phản bội ta, ta sẽ cho ngươi nếm thử.” Thượng Quan Khiêm ôn nhu nhìn Thục phi, khiến cho người ta không thể tin được những từ ngữ như vậy là xuất phát từ trong miệng của y.
“Sư huynh?” Người này là ai vậy? Y không phải Thượng Quan Khiêm mà nàng biết, lãnh khốc như thế, quyết tuyệt như thế, Thượng Quan Khiêm không phải là người như thế? Người này là ai vậy?
“Hoàng thượng, Hoàng thượng, xin đợi một chút.” Thanh âm của Văn nhi đang canh giữ ở ngoài hoa viên truyền đến, khiến cho Thục phi lắp bắp kinh hãi.
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Thục phi trong lòng nghĩ biện pháp. Sau đó đứng lên, tháo xuống đai lưng của mình, xé y phục trên người, lộ ra hai vai trắng nõn, cái yếm hồng sắc (màu đỏ),sau đó la toáng lên, “Tín vương, không được....” chạy đi xuống dưới đình.
Quân Hành Tuyệt hôm nay vẫn tiếp tục tỉnh lại từ trong mộng xuân. Mở mắt ra, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-xa-he-liet-tu-la-quan-tu/1353108/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.