Trong mộng, Quân Hành Tuyệt quay lại tẩm cung, người kia đang ngủ trên long sàng của mình, khuôn mặt điềm tĩnh khiến cho người ta không đành lòng quấy rầy. Quân Hành Tuyệt biết mình đang nằm mơ, vậy thì mình nếu làm chuyện gì cũng đều không sao cả.
Nhẹ nâng mái tóc xõa trên gối, đặt tại chóp mũi, hắn còn nhớ rõ hương vị này, lúc giúp người này chà lau mái tóc, hương vị cứ luôn quanh quẩn bên chóp mũi, trong trẻo nhưng lạnh lùng. Nhịn không được khẽ hôn một cái, sau đó tùy ý mái tóc buông xuống.
Tay chạm vào mặt người kia, mu bàn tay cảm nhận được sự trơn nhẵn cùng độ ấm trên gương mặt, lý trí lập tức biến mất, lại vuốt thêm lần nữa. Lướt qua môi, xúc cảm mềm mại, không khỏi dùng ngón tay miêu tả hình dạng của nó, ngón cái nhịn không được tham nhập, đụng tới răng nanh cưng cứng, cản trở hắn tiến thêm một bước.
Người kia từ từ tỉnh dậy, mở đôi mắt ôn hòa kia, hoảng hốt nhìn hắn, sau khi thấy rõ ràng người trước mắt lại lộ ra ý cười ôn nhu khiến hắn đắm chìm, từ miệng gọi ra không phải cái từ Quân Hành Tuyệt xa lạ, cũng không thân phận Hoàng đệ khiến cho hắn bi ai mà là, “Tuyệt.” Ở trong tai hắn, ngữ khí ôn hòa như vậy lại mang theo dụ hoặc, khiến cho hắn tim đập gia tốc.
Người kia vươn tay, bắt lấy cánh tay đang đặt trên môi mình, hôn một cái lên đó, sau đó nhìn hắn, mang theo ý tứ trêu đùa. Rốt cuộc nhịn không được, cúi người xuống, đoạt lấy đôi môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-xa-he-liet-tu-la-quan-tu/1353094/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.