Dông tố dữ dội tại lúc hừng đông cũng đã giảm dần, lúc Quân Hành Tuyệt thức dậy thái dương đã xuất hiện, không khí trong lành. Đi ra ngoài, người hầu hạ của hắn là Huyễn Ảnh. Thời điểm hắn đứng dậy, Huyễn Ảnh cũng xuất hiện.
“Công tử, rời giường chưa?” Ngoài cửa thanh âm của nha đầu tên Tình Nhân vang đến.
Huyễn Ảnh mở cửa, nhìn thấy Tình Nhân đang bưng nước ấm đứng ở ngoài cửa, nhanh nhẹn nói với bọn họ nói, “Công tử lại đây, ta đem nước ấm đưa tới, nương ta đang chuẩn bị điểm tâm, một hồi sẽ đưa lại đây.”
Huyễn Ảnh đưa tay nghĩ muốn tiếp nhận nước ấm, Tình Nhân lui từng bước, hùng hồn nói, “Đây là công việc của ta, ngươi đừng nghĩ cùng ta tranh giành.” Rất có khí thế trừng mắt với Huyễn Ảnh, một chút cũng không sợ con người lạnh như băng như Huyễn Ảnh.
“Tình nhân ngược lại không sợ hắn a.” Lúc này Đỗ Thành cũng mở cửa phòng, nhìn thấy hai người đang trừng mắt. Xa phu ở cùng phòng với hắn kiên quyết dậy sớm, trở về đem ngựa mới đến đây.
“Hắn có cái gì đáng sợ, Diêm quản gia mới đáng sợ chứ.” Tình Nhân khinh thường nói.
“Nghiêm (nghiêm khắc) quản gia là?” Đỗ Thành cố ý hỏi.
“Quản gia của công tử, ” Tình Nhân nhìn nhìn bốn phía, không ai, mới yên tâm nói.”Ta nói cho các ngươi nói a, Diêm quản gia thực rất đáng sợ.”
“Hắn đã làm cái gì khiến cho ngươi sợ hãi như vậy.” Đỗ Thành buồn cười nói, nha đầu kia bộ dáng cẩn thận thật sự thực buồn cười.
“Hắn chưa làm qua cái gì.” Tình Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-xa-he-liet-tu-la-quan-tu/1353058/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.