Tâm có thể lạnh tới trình độ nào, lạnh như đã chết lặng, nhưng băng hàn này không cách nào bỏ qua, ở trong lòng không ngừng tăng lên, Băng hệ ma pháp của Khắc Lạc Duy càng thêm rét lạnh, làm cho tư duy đều đi vào hắc ám.
Tuyệt vọng là cái dạng gì, không phải cô độc đặt mình trong hắc ám lạnh như băng, mà là nhìn hào quang nhỏ bé trong bóng đêm kia, lại như thế nào cũng tiếp xúc không được, ngược lại càng cách càng xa.
Ma vương ngay tại ngoài cửa không ngừng thấp giọng khẩn cầu, muốn bắt lấy một chút ánh sáng nhạt trong bóng đêm kia, lại như thế nào cũng vô pháp tới gần, chỉ có thể nhìn nó càng cách càng xa, lại không thể buông tha, làm cho chính mình chìm vào trong bóng đêm càng sâu, thẳng đến hoàn toàn trầm luân.
Thời điểm kết giới tán đi, tâm Ma vương đình chỉ tiến thêm một bước trầm luân, ngơ ngác nhìn cửa phòng mở ra, người làm cho hắn tuyệt vọng kia là ở chỗ này.
Mở ra cửa phòng, Khắc Lạc Duy cũng thấy được Ma vương, cặp con ngươi huyết sắc kia luôn tự tin, tà mị, nhìn chính mình luôn ôn nhu, lửa nóng, cố chấp, nhớ nhung, nhưng giờ phút này con ngươi Ma vương, tựa như mất đi toàn bộ sinh cơ, huyết sắc tựa hồ nhiễm thượng màu xám hoang vắng.
Khắc Lạc Duy trong lòng tê rần, y biết chính mình là đau lòng Ma vương, y không thích Ma vương như vậy, thật sự rất không thích, không muốn nhìn đến. Ở trong lòng thở dài, yêu, thật là chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-xa-he-liet-nhiem-huyet-quy-cong-tu/2243801/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.