Waiting for our sight
And we would go on as though nothing was wrong
(Chờ ánh ngày rọi vào trong mắt
Và chúng ta sẽ bước tiếp như thể chẳng gì sai)
“Transmission” —— Joy Division
https://www.youtube.com/watch?v=6dBt3mJtgJc
Biết hôm nay Phó Nhất Duy bắt đầu đi làm trở lại, từ sáng sớm Đường Tiếu Lễ đã xách cà phê chạy sang, ghẹo đùa: “Phó già, hôm nay trông sắc mặt được phết nhỉ.”
Phó Nhất Duy đang bày đồ đạc, liếc mỗi cái rồi chẳng buồn đáp.
“Thầy nhượng bản quyền dịch cho Peter thật rồi?”
Phó Nhất Duy đặt sách xuống bàn làm vang tiếng dộng mạnh khiến Đường Tiếu Lễ giật mình, cà phê đang cầm sóng sánh suýt đổ.
“Không phải nay thầy có tiết dạy lúc 8 giờ?”
Cái giọng chẳng lấy làm đon đả khiến Đường Tiếu Lễ nhún vai, hậm hực đáp: “Thế thì tôi đi…”
“Từ từ đã.”
Phó Nhất Duy đều giọng gọi với sau lưng, đoạn cầm một cái hộp vuông nhỏ bọc giấy đỏ đưa sang, bảo: “Tặng thầy.”
Đường Tiếu Lễ nhíu mày, nhận lấy ngó thử. Là một đĩa nhạc, tên “Phi hành”, của ban nhạc “Bạn lữ hành số 2”. Đường Tiếu Lễ cười nhưng không nhận, nói: “Phó già, thầy dư biết tôi có đời nào nghe rock’n roll.”
Phó Nhất Duy nhìn anh ta mãi. Cái nhìn rét căm và ơ hờ tựa chỉ đang nhìn một người lạ.
Đường Tiếu Lễ có cảm giác rất khó tả, do đó tiếng nói cứ nhỏ đều dần: “Tôi thích nhạc blues với nhạc đồng quê…”
Tay Phó Nhất Duy chưa hề động cựa, đĩa nhạc kia vì thế cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-vi-nhat-niem/3156013/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.