*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hey you, would you help me to carry the stone?
Open your heart, I’m coming home
(Này cậu, giúp tôi khiêng hòn đá được chứ?
Mở tim cậu rộng nào, tôi đang về nhà đây)
“Hey you” —— Pink Floyd
https://www.youtube.com/watch?v=TFjmvfRvjTc
(1) Pink Floyd là ban nhạc rock của Anh theo phong cách progressive rock (một loại rock nặng về nghệ thuật) thoát thai từ psychedelic (phong cách rock đa dạng, chịu ảnh hưởng từ văn hóa ảo giác và tập trung vào các chất gây ảo giác làm thay đổi nhận thức, ví dụ ma túy),được biết tới là có âm nhạc phối trộn nhiều chất liệu lạ và lời ca mang tính triết lý.
Khi Tần Cửu lại bừng mở đôi mắt, ấy là do bị dòng nước giá ngắt xối vào. Nước đập bốp lên da mặt, thọc sâu khoang mũi và hốc mắt, bất giác cậu đã vươn tay để ngăn. Dòng nước thôi thốc vào, cậu quờ quạng lau nước ướt nhèm trên mặt, để mắt nhìn tới cái sự khắc nghiệt trên mặt Phó Nhất Duy.
“Tần Cửu, tôi không phải thầy giáo của cậu, lần tới nhớ đổi tên liên hệ đi.”
Đoạn quẳng cho cậu cái khăn bông, vứt lại câu ruồng ghét: “Sực nức mùi rượu.”
Tần Cửu ngồi đờ đẫn trong bồn tắm, đầu như mớ bòng bong. Đây là đâu? Sao cậu lại ở nơi này? Đáng lý nên là với cô ả kia chứ… Cậu day mạnh hai bên thái dương, mắt mở trân đánh giá căn phòng tắm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-vi-nhat-niem/3155997/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.