Và thế là hết,
Trong một chiều buồn em nói v ớ i anh.
Nh ữ ng đắm say ngọt ngào gi ờ đây trôi về n ơ i rất xa,
Ta đã quên môi hôn chiều hôm ấy...Anh biết,
Và thế là hết,
Trong một chiều buồn em nói v ớ i anh.
Ta n ỡ buông đôi tay nhau, khi còn đang d ở dang,
Hai đ ứ a nay đôi n ơ i, vạn dặm mãi muôn đ ờ i. (1)
Vô Ưu giật mình tỉnh giấc, mồ hôi lạnh ướt đẫm thân thể.
Nàng ngơ ngác ngồi dậy, mơ hồ nghe tiếng nhạc từ tai nghe Iphone vẫn đang chậm rãi phát ra.
Ngủ quên à..
Đau đầu ôm trán, nàng uể oải nhíu mày nhìn màn hình điện thoại hiện thị hiện tại đã là hai giờ chiều. Vô Ưu choáng váng đứng lên, có chút liêu xiêu đi về phía bàn trà...
Đầu đông, thời tiết cũng ngày một lạnh lẽo, Vô Ưu sắc mặt tái nhợt uống hết chén trà nguội lạnh, miễn cưỡng áp chế cơn nóng bất thường trong phế phủ, lại thở dài một hơi thoát lực dựa vào trường kỷ, cứ như vậy ngây ngốc nhìn cơn mưa trắng xóa đem cảnh sắc biệt viện của bản thân hung hăng nuốt trọn.
Nàng dùng dược đã nhanh một tháng, khang kiện thân thể thì chưa có thấy, ném đi của nàng một nửa cái mạng thì chắc cũng sắp rồi.
Phải biết rằng dược lực của những bài thuốc đông y thời cổ đại rất kinh khủng, uống bừa một hai lần còn có thể miễn cưỡng nói không sao, nhưng uống bừa liên tục a, nhẹ thì ngộ độc, phù nề, sốt cao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-uu-truyen-ky/4513118/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.