Thấm thoát cũng đến tối thứ 7, cũng như mỗi ngày Vô Ưu chờ cả nhà ngủ say liền tiến vào không gian. Vạn Mị nghiêm túc hỏi.
- Cô chắc chắn muốn đi chứ? Lúc này hối hận vẫn còn kịp!
Vô Ưu lắc đầu.
- Nếu nâng cấp không gian có thể giúp ích cho người nhà của ta, cớ sao ta lại không làm. Như ngươi nói món ngon không thể lãng phí. Cho nên ta phải chia sẽ cho người thân a! Nếu chỉ có mình ta hưởng dụng thì không phải quá lãng phí sao?
Vạn Mị không còn gì để nói. Nó bảo cô đi đến giữa ao linh thủy trầm mình xuống cho đến khi không thở nổi hãy trồi lên. Dù không biết như vậy có tác dụng gì nhưng cô vẫn cứ làm theo. Cho đến khi cô hết hơi mới trồi lên hít thở.
Nhưng khi cô mở mắt ra thì thấy mình đang ở trong một cái bồn tắm bằng gỗ. Đúng là một cái bồn tắm bằng gỗ, xung quanh bày trí cũng vô cùng xa lạ.
- Đây là đâu? Chẳng lẽ mình xuyên qua rồi sao?
Cô nhìn lại thân thể.
- Đây không phải là thân thể của mình. Đúng là đã xuyên qua rồi! Nhưng mà đây là đâu? Thân thể này là ai?
Cô vội đứng lên với lấy một tấm vải quấn quanh thân mình rồi nghĩ tiến vào không gian. Nhoáng một cái cô đã ở trước mặt Vạn Mị. Vạn Mị đong đưa thân hình biểu hiện vui mừng.
- Chúc mừng xuyên không thành công! Thân thể này không tệ đi?
Cô nhìn xung quanh không thấy thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-uu-ta-doi-bung-roi/2583804/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.