- Vô Ưu! Là ta!
Giọng này nghe quen quen, cô vội quay đầu lại thì thấy Đông Phương Khánh Vân đang đứng bên cạnh cô. Mấy con cương thi thấy hắn cũng đứng tại chổ không dám nhúc nhích. Cô run run giọng.
- Sao...sao ở đây...nhiều...nhiều cương...thi...quá vậy?
Hắn cười khổ đáp.
- Bởi vì ta cũng là cương thi a!
Rầm. Ồ lần này thì Vô Ưu ngất xỉu luôn rồi. Đông Phương Khánh Vân vô cùng hoảng sợ vội đỡ cô gọi dậy. Hắn sợ cô sẽ trở về thế giới của mình, hắn sẽ không được gặp cô nữa. Hắn mặc kệ nam nữ thế nào, hắn thích cô a. Hắn đưa miệng vào miệng cô thổi hơi cho cô tĩnh lại. Một lúc sau, Vô Ưu cũng từ từ mở mắt ra, thấy hắn cô lại thét lên, nhưng lần này thì Khánh Vân đã có kinh nghiệm rồi. Hắn ôm cô vào lòng vỗ về.
- Đừng sợ! Đừng sợ! Vừa rồi ta dọa nàng thôi. Ta không phải cương thi. Ta không phải.
Một lúc sau, Vô Ưu cũng bình tĩnh trở lại, cô không xỉu nữa. Cương thi có gì đáng sợ chứ. Không phải Vạn Mị nói khi đến gần cô ba bước sẽ bị biến thành xác khô sao. Vạn Mị chưa hề gạt cô, chắc chắn là sẽ như vậy. Cô tự tin hơn rất nhiều, vội đẩy Khánh Vân ra nghiêm túc hỏi.
- Khánh Vân. Chuyện này là sao? Đừng gạt ta!
Thấy cô đã bình tĩnh, không còn hoảng sợ nữa, Đông Phương Khánh Vân mới ngồi xuống từ từ kể cô nghe.
- Trước kia ta cũng là một con người bình thường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-uu-ta-doi-bung-roi/2583741/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.