Mấy ngày tiếp theo, Vô Ưu sinh hoạt cũng như bình thường. Sáng đi học, trưa về, buổi chiều được nghỉ. Cô lại được Kim Nhân đến đón đi chơi. Ồ...với điều kiện là bài tập đều đã làm xong. Bình thường cô đều làm tại lớp cả, đi hợp phụ huynh cô giáo lúc nào cũng luôn miệng khen Vô Ưu ngoan ngoãn lại học giỏi, thông minh. Lúc nào chấm điểm cô không thể nào không cho 10 điểm. Nếu có điểm 11, chắc cô cũng cho luôn. Dĩ nhiên là phải vậy rồi, sống hai đời nếu chỉ có lớp một mà tệ. Vô Ưu thật xin lỗi bản thân.
Cho nên, việc Vô Ưu được đi chơi là cha mẹ cô hoàn toàn đồng ý. Chỉ có chị Linh là tội nghiệp, cũng muốn đi cho biết nhưng vì phải làm bài và học bài cho ngày mai nên không đi được. Nói đi chơi, chứ thật ra Vô Ưu làm việc chính sự à nha. Với tài nguyên có được trong đợt xuyên không vừa rồi, Vô Ưu nhờ Kim Nhân đem đi bán giúp. Sau đó mua một căn nhà ở trong chợ, có thể buôn bán được. Dĩ nhiên là hắn sẵn sàng đồng ý rồi, với hắn mà nói chỉ cần 30 phút là xong. Thậm chí, cô muốn mua căn nhà đó dù chủ nhà không muốn bán, hắn chỉ cần nhìn người ta chớp mắt một cái là người ta lập tức vui vẻ bán liền. Giấy tờ cũng trong ngày có luôn. Có phép thuật thật tốt. Vô Ưu cũng muốn có phép thuật nha.
Vậy là sau này, hằng ngày cô có thể đem đồ trồng được trong không gian ra bán, mà không cần phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-uu-ta-doi-bung-roi/2583735/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.