Cuối cùng, là họ đi đến quầy chuột bọ, cũng chỉ đứng ngoài xem thôi. Người rất đông không tiến lại gần được, chủ yếu là chị Linh thích xem chuột. Khi người ta dỡ xô lên, nó sẽ chạy vào bấy kỳ ô nào không biết trước được. Rất đáng yêu nha! Nhưng Kim Nhân Và Khánh Vân sẽ không tới gần. Bởi động vật rất nhạy cảm, có thể cảm nhận được khí tức của cường giả, huống hồ họ lại là lão yêu ngàn năm. Dù đã che dấu hết khí tức nhưng tự nhiên bản thân cũng phải phát ra, khiến trong vòng bán kính 10m động vật đều phải tránh xa. Nếu tới gần quá, không chừng con chuột ấy sẽ té xỉu mất.
Họ lại dạo một chút nữa rồi đi về. Tết năm nay chơi như vậy là quá đủ. Ngày mai 29 tết sẽ không đi nữa. Lý do, mai là ngày cuối của chợ đêm rồi, không thể chen chân vào được nữa. Đúng là như vậy, hôm sau người đông đến mức bên ngoài bãi giữ xe còn không chen lọt huống chi là vào chợ. Nhưng Vô Ưu không đi chợ nữa không có nghĩa là cô không bán hàng nha! Tiền ai chê ích bao giờ.
Mà cha cô cũng ôm em Thành ra phụ luôn, bán đến chiều trên lầu cũng hết sạch hàng hóa luôn. Cô lại phải chạy lên tiếp thêm một lần nữa. Cha mẹ cô cũng không lên lầu nên cũng không biết trên đó nhiều hay ít, chỉ lo cân và tính tiền thôi. Chị Linh thì cùng em Thành lên tầng hai chơi rồi nên cũng không biết. Ban đêm, trong nhà mở đèn điện sáng trưng nên hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-uu-ta-doi-bung-roi/2583721/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.