Vô Ưu sau khi tĩnh lại đã thấy nằm trong phòng của mình, bên cạnh là Kim Nhân, Khánh Vân, Tôn Vạn Ngộ và Bạch Ngân. Cô mở miệng tươi cười. Sau đó nhắm mắt ngủ tiếp, cô hơi mệt muốn ngủ một lát. Vạn Mị cũng đã nói cho bọn họ biết, nên bọn họ cũng không làm phiền cô, để cô ngủ tiếp. Dù sao cũng là chủ nhật, cô ngủ dậy trễ cũng sẽ không sao.
Vô Ưu ngủ đến tám giờ mới thức dậy. Duỗi thẳng tay chân, nhảy xuống giường, chạy xuống lầu làm vệ sinh cá nhân. Đi mười ba năm, dù hoàn cảnh có tốt thế nào cũng không bằng ở nhà mình. Được ở nhà cùng người thân, gia đình và bạn bè là chân thực nhất. Cô lại bắt đầu công việc của ngày chủ nhật. Cùng chị Linh ra cửa hàng rau quả, chiều lại về nhà.
Ngày thứ hai đi học, lại gặp Tề Cảnh Tuyên tươi cười đưa cho hắn hai chai nước linh thủy nhưng lần này đổi thành chai 1lít rồi. Không gian đã được nâng cấp hoàn toàn, linh thủy cũng không còn bốc hơi nữa. Vạn Mị phải ngủ mấy tháng trời mới thức dậy, hắn cũng đã có thể ra bên ngoài được rồi nhưng hắn lại thích ở không gian hơn. Hắn nói hắn là một loài thực vật mà thực vật thì thích ở một chổ hơn. Chính xác hơn ở trong đó dễ dàng bắt cô cho hắn ăn hơn. Vô Ưu mới được nghĩ ngơi mấy tháng lại bị bọn họ tra tấn nữa rồi.
Vạn Mị cho cô một tin mừng là cô có thể học pháp thuật rồi. Nhưng cô phải vào không gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-uu-ta-doi-bung-roi/2583646/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.