“A!” Kira không biết đây là lần thứ mấy bị đá bay.
Cô run rẩy đứng lên một lần nữa, hai mắt đỏ rừng rực [ vốn không phải là màu đỏ sao?] cô chỉ vào hai tên Ninja kia nói: “Vì sao các người xuống tay ngoan như vậy! Tôi đã nói tôi không nhớ rõ rồi mà!”
Đối phương hừ lạnh: “Tôi chỉ muốn bí tịch, đưa nó cho tôi, tôi thả cô đi.”
Kira thở dài: “Tôi thật sự không có bí tịch gì hết!”
“Con nhóc chết tiệt! Cô có nói hay không!” Một tên hung tợn xông tới, đánh thẳng vào dạ dày của cô, móa, cô đều sắp cảm thấy vị trí bị lệch rồi!
“Oa!” Phun ra một ngụm máu loãng lớn, phân lượng này có thể so với nửa ngày kinh nguyệt a! Ây dô, cô phải bổ bao nhiêu máu mới có thể khôi phục đây?! [ trọng điểm không phải ở chỗ này! ]
Vì sao cô sẽ xuất hiện ở đây? Chuyện tình là thế này, Tsukiyo kêu cô đi mua nước tương, sau đó cô lấy tiền khoái trá rời nhà, nhưng là, đông đi dạo tây đi dạo, sau đó cô phát hiện cô căn bản không biết ở đâu bán nước tương, số lần cô ra ngoài không nhiều lắm, hơn nữa đều có người đi theo, hiện tại…
Cô nghĩ trực giác lộ si hẳn là có thể giúp cô, cho nên cô bằng cảm giác đi a đi a, sau đó đi tới địa phương ngày đó Uchiha Itachi dạy cô Shuriken, lại sau đó liền toát ra hai nhân huynh không biết, há mồm liền hỏi cô đòi bí tịch! Cô làm gì có cái bí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-uchiha-khong-de-lam/3066163/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.