Kira thực không thể lý giải hành vi của Uchiha Fugaku, một tộc trưởng trâu bò như vậy làm sao lại có thể khinh địch đồng ý đề nghị của Sandaime như thế, cô chính là một sản phẩm 3 không, không cha mẹ, không trí nhớ, không năng lực… Cho dù Uchiha Fugaku mang cô về, cô cũng không thể giúp gì được cho gia tộc của hắn…
“Hửm, Kira lại đang ngẩn người.” Tsukiyo bưng một mâm hoa quả ngồi ở bên cạnh Kira.
Nhìn khuôn mặt tươi cười dịu dàng ấm áp của Tsukiyo, Kira ngượng ngùng nở nụ cười, trong bộ Anime này, trí nhớ đối với Tsukiyo không tính là nhiều, nhưng mà, cô biết Tsukiyo là một vị mẫu thân ôn nhu vĩ đại.
Tsukiyo vuốt đầu Kira, hỏi: “Kira suy nghĩ cái gì?”
Khóe miệng Kira có chút run rẩy, trước khi cô xuyên đến cũng đều 20 tuổi rồi, hiện tại tuy rằng teo nhỏ thành 12 tuổi, nhưng bị xem thành một đứa con nít như thế vẫn có chút khó có thể nhận, cẩn thận tránh đi bàn tay Tsukiyo, cười nói: “Suy nghĩ là ai mang con về Konoha.”
Tsukiyo đương nhiên phát hiện Kira kháng cự, nhưng tươi cười của cô vẫn là ôn hòa như vậy, ở trong mắt cô, Kira chỉ là một đứa trẻ không có cha mẹ không có trí nhớ, mẫu tính cho phép, cô đối với Kira rất là đau lòng.
Cô cầm lấy một quả cà chua nhỏ đút vào miệng Kira, dịu dàng nói: “Là Itachi mang con về, nó ra ngoài làm nhiệm vụ còn chưa có trở về, qua vài ngày nữa con có thể nhìn thấy nó.”
Kira mặt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-uchiha-khong-de-lam/3066154/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.