Tiếng khóc, tiếng kêu, tiếng rên rỉ và tiếng gào thét giận dữ, vô số âm thanh tràn ngập thế giới hỗn loạn này. Đó là đám tang của một vị thần, những người bị thần bỏ rơi đã rơi vào tuyệt vọng.
Đột nhiên, cảnh tượng trước mặt Lâm Tu Trúc vỡ vụn như một tấm gương đầy vết nứt, trong chớp mắt anh đã đến một khung cảnh mới.
Lần này là cung điện dưới lòng đất quen thuộc, ngọn lửa nến đỏ rực bập bùng soi sáng mọi vật xung quanh, đây chính là cung điện nơi Úc Đường đang ngủ. Điểm khác biệt so với trước khi Lâm Tu Trúc ngủ say là lúc này, ngoài quan tài còn có rất nhiều thi thể trẻ em không có đầu trong cung điện dưới lòng đất, trông rất đáng sợ. Nhưng nhìn quần áo trên thi thể, anh dám chắc chúng là những đứa trẻ mà anh rất quen thuộc.
“Đây là cung điện dưới lòng đất từ hàng ngàn năm trước.” Lục Yêu giờ đã biến lại thành hình dạng đầu người mình rắn. Chỉ là nàng không thể khéo léo thắt nơ bằng đuôi như ngàn năm sau, bây giờ nàng vẫn chưa khống chế được thân thể này, tiến lên một bước cũng khó.
Lâm Tu Trúc đang suy nghĩ có nên tìm cách mở quan tài trước mặt hay không thì cảm thấy những đá núi xung quanh rung chuyển dữ dội, một cảm giác bất an khó tả dâng lên trong lòng.
“Là tên khốn đó!” Lục Yêu kêu lên, cũng nhận ra hôm nay là ngày gì.
Tên pháp sư tà thuật biến thành Quốc sư đã lừa vua nước Khải, lão nói rằng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tui-la-quai-vat-cung-sieu-dang-yeu-biet-chua/3698954/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.