Một luồng điện xộc thẳng lên đỉnh đầu Mậu Văn Hiên, hơi thở và nhịp tim của hắn ngừng lại trong giây lát, nhưng ngay sau đó khôi phục lại bình thường.
“Thì ra là cậu.” Mậu Văn Hiên đứng dậy, thở phào nhẹ nhõm: “Cậu cũng bị rơi xuống đây à? Làm tôi hết hồn.”
Mậu Văn Hiên nhớ ra rồi, họ có sáu người cùng nhau lên núi. Hắn, thằng bạn thân của hắn, bạn gái của thằng bạn thân, cô bạn thân của bạn gái của thằng bạn thân, bạn trai của cô bạn thân của bạn gái thằng bạn thân, cuối cùng là người bạn mới Úc Đường mà họ đã làm quen ở thị trấn, tổng cộng là sáu người, đúng vậy. Sáu người họ vào hang, đi xuống lòng đất, Úc Đường đang đi phía sau hắn, chắc chắn vừa rồi đã rơi xuống đây cùng hắn trong lúc rối loạn.
Mậu Văn Hiên cử động chân tay cứng ngắc, hắn cứ thấy hơi lạnh, lưng ngứa ngáy, nhưng tay không thể chạm tới chỗ ngứa nên đành phải bỏ cuộc. Lúc này, vô số sợi tơ đen như sinh vật sống đang trườn lên trên người hắn, khâu lại những vết thương hở, cột sống bị gãy và nội tạng vỡ nát trong cơ thể hắn. Máu rỉ ra từ những vết thương chưa kịp khâu, nhuộm đỏ quần áo nhưng bản thân hắn không hề nhận ra.
“Cậu thế nào rồi?” Dù vẫn cảm thấy rất khó chịu nhưng Mậu Văn Hiên không quên quan tâm đến bạn của mình: “Có bị thương không.”
“Tôi không sao.” Úc Đường lắc đầu, hỏi hắn: “Sao cậu lại xuống đây?”
“Hả? Không phải chúng ta cùng nhau ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tui-la-quai-vat-cung-sieu-dang-yeu-biet-chua/3698941/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.