Lời này nói ra thật là hợp tình hợp lý, mọi người liên tục gật đầu, nhìn Phá Hư chi thần .
Phá Hư chi thần lắc đầu nói : “ Các ngươi đều phức tạp quá, ta thấy, Huyễn Nguyệt chắc chắn là Nghiêm Tiểu Khai, Diệt Thế Chi Môn có hai thần nhân, một sáng thể giả, một người thức tỉnh Sáng Thế Giả, nếu Sáng Thế Giả Tiểu Tiểu kia không thể thay đổi vận mệnh, tự nhiên chọn ra Nghiêm Tiểu Khai, huống chi, bây giờ sáng tạo lực hắn cũng có, các ngươi ngẫm lại, trừ Sáng Thế Thần ra, thì ai có tư cách có Sáng tạo lực?“
Lời này hữu lý ( Có lý ),Trí tuệ chi thần trầm tư một lát, rồi gật đầu nói : “ Đúng vậy, hẳn là Nghiêm Tiểu Khai“
Tiểu Khai cười lắc đầu: “ Ta cũng không muốn làm cái gì Sáng Thế Thần, ta chỉ muốn nhanh thức tỉnh Sáng Thế Thần rồi về Linh Sơn sống yên lặng thôi.”
Hoàng Bội cùng Tiểu Trúc có chút lo lắng, không hẹn mà cùng nhìn Tiểu Khai, trong lòng đều nghĩ : “ Nếu hắn là Sáng Thế Thần, chỉ sợ không thể theo ta về linh sơn nữa ….. “
Vô luận thế nào, nghi thức vẫn phải tiếp tục.
Trừ bỏ Tiểu Trúc ra, tất cả mọi người bay ra rất xa, cách đại thụ tầm ngàn thước, Tiểu Trúc nhẹ nhàng há miệng, niệm ra từng khẩu quyết trong Vô Tự Thiên Thư.
Khẩu quyết viết bằng Sáng Thế văn tự, chỉ có một người có thể thấy, cũng chỉ có một người mới niệm ra được, mọi người thấy Tiểu Trúc vẫn đọc, nhwung không nghe được nửa âm tiết nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tu-thien-thu/1449081/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.