Phượng Hoàng Thần vẫn lễ phép hơn cả, nhìn Tiểu Khai cười nói. Chưa kịp nói thì Tiểu Khai đã la lên: " Ngươi không đi thiên nhân chi giới ? "
Phượng hoàng thần anh tuấn vô song trên mặt hiện lên vẻ miễn cưỡng, tươi cười: " Năng lực của ta chẳng lẽ không thể so với hầu tử a ?"
Nói xong hắn cũng biến mất .
Phá thần đứng ở ngoài cùng, cùng Tiểu Trúc nói chuyện, chứng kiến tam thần đều đi rồi, mới hướng về Tiểu Khai gật gật đầu, nói: " Lúc lên đấy, nhớ mang đồ nhi ngoan của ta tới. "
Tiểu Trúc cười yếu ớt, ôm lấy cánh tay Tiểu Khai, chỉ cảm thấy cả đời này chưa bao giờ bình yên như thế, vô ưu vô lự, trần ngập cảm kích cùng vui sướng.
Ngày đại hôn này, Linh sơn phái đã lên vị trí tối cao trong Tu chân giới .
Tiểu Khai lấy ra Vô Tự Thiên Thư, cất vào ngăn kéo cuối cùng ở dưới tủ. Dùng nguyên lực màu lam che lại, im lặng đứng trên linh sơn, cảm khái nghĩ về mình lấy nhiều phu nhân a ( ND: Ước gì … ). Hắn từ khi bước trên con đường tu chân, vẫn lang bạc xông xáo, chưa từng hảo hảo nghỉ ngơi, tuy rằng toàn bộ thời gian chưa đủ hai năm, nhưng cảm giác giống như đã đi một vòng qua dòng thời gian.
Tuy rằng trong đau khổ có ngọt ngào, nhưng hắn vẫn áy náy, thiệt tình cùng các nàng vui vẻ được một thời gian thôi, nên phải tốt với các nàng.
Đoạn thời gian này, có thể nói Linh Sơn đều sung sướng, mỗi ngày đều ấm áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tu-thien-thu/1449075/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.