Chương trước
Chương sau
Tiêu Vận ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn Tiểu Khai, thấy vẻ mặt hắn hơi khó coi, rồi thì bốn vị chân nhân thần tình đỏ bừng, Tiêu Vận hơi nghi ngờ, buông tay Hoàng Bội ra rồi giữ chặt Vũ Ca tiểu thư: " Muội muội này xưng hô thế nào ? Chẳng lẽ cũng cùng Tiểu Khai đệ đệ thành thân ? "
Vũ Ca tiểu thư mặt ửng đỏ, cười lắc đầu nói: " Tỷ tỷ, ta rất muốn gả cho Nghiêm Tiểu Khai, nhưng trước đây ta đã phát thiên ma độc thệ là nếu không giết Tiểu Khai, thì cả đời …. Cả đời không thể lập gia đình, cho nên lúc này ta không thể cùng hắn thành thân được. "
Nói ra lời này thật chả ra gì, cho dù Tiêu Vận có phong cách quý tộc nghe xong cũng ngây dại.
Chờ mọi người tiến vào đại sảnh, Tiểu Khai liền bắt đầu kể lại những sự việc trải qua trên thiên giới. Đương nhiên, những chuyện quá mức cơ mật gì gì đó đều một lời nói cho xong, nói đến trong sát thần không gian chiến đấu kịch liệt, mấy nữ hài tử đều sợ hãi tới mức mặt trắng bệch, tuy rằng biết rõ Tiểu Khai không việc gì, vẫn nhịn không được kinh hô liên tục, nói đến Tiên Ma đấu trường cùng với Nguyên Giới, mọi người đều liên tục cảm khái, Hoàng Bội đứng ở bên cạnh hắn, vẻ mặt lạnh như băng, không chút biểu hiện nào.
Tiểu Khai ngồi trong đại sảnh, mặt mày hớn hở, đợi nói xong, đã là hoàng hôn, Điền Tử Câm nói: " Chưởng môn, người cùng Hoàng cô nương hôn lễ hẳn là phải xử lý, cứ phân phó xuống dưới, ta lập tức đi chuẩn bị."
Tiểu Khai cười nói: " Không cần xử lý, hết thảy giản lược a. Chính sự còn không xong, đêm nay thành thân, mai ta lại đi Tiên Giới "
Hoàng Bội vội gật gật đầu, tiếp lời nói: " Không sai, việc thành thân này, Nghiêm Tiểu Khai hắn tự nhiên cảm thấy càng sớm càng tốt "
Tiểu Khai mặc kệ nàng, nói với Điền Tử Câm: " Tu chân giới hai ngày hôm nay có việc gì xảy ra ? "
Điền Tử Câm nói: " Từ mấy hôm trước tứ đại chưởng môn đã tới linh sơn, hiện giờ tất cả đều mạnh khỏe, Tiên đạo luận kiếm đại hội cũng mở một gian đại sảnh cấp cho linh sơn phái sử dụng, so với lục đại môn phái thỉ nhỏ hơn một ít, phỏng chừng nghe nói chưởng môn lần trước xuất ra Tiên Giới bạch ngọc cùng Ma giới hắc ngọc, họ trông cậy mong linh sơn bán ra một ít a."
Hắn dừng một chút, cười nói: " Có vài vị chân nhân cấp nguyên liệu, để cho chúng ta chế thuốc, hơn nữa giờ cũng không có thiên lôi, cũng không có người bị thương, chỉ sợ đại sảnh sẽ để không dùng thật lâu a."
Linh sơn chưởng môn đại hôn tuy rằng không tổ chức, nhưng các đệ tử linh sơn trên núi đều vui sướng, các đệ tử tự giăng đèn kết hoa, khắp núi hò reo như ăn tết, đợi đêm dài là lúc Tiểu Khai nắm tay Hoàng Bội vào động phòng ( ND: Hay à nha )
Hoàng Bội rất thủ tín, toàn bộ hôn lễ đều rất phối hợp, giờ phút này đính khăn voan, cẩn thận ngồi ở mép giường, mặc dù Tiểu Khai chậm chạp không giúp nàng mở ra, nàng cũng không tự tiện gỡ xuống, thúc giục nói: " Ngươi như thế nào mà còn không lại đây ? "
Tiểu Khai ngồi ngay ngắn bất động, nói: " Nàng tự mình ngủ là được, ta là bán thần không cần phải nghỉ ngơi."
Hoàng Bội tức giận quát: " Ngay cả động phòng đều vào, ngươi hiện tại làm bộ chính nhân quân tử làm gì, Hoàng Bội ta vào Nghiêm thị gia môn dĩ nhiên phải đồng sang cộng chẩm với ngươi, ngươi còn không mau lại đây. "
Tiểu Khai lắc đầu nói: " Ta không đến "
Hoàng Bội nhất thời giận dữ, dùng sức xốc khăn voan lên, bước đến khóa tay Tiểu Khai vào người ( ND: Hay đó =) ) hét lên: " Ngươi phải tới đây !"
Bằng sức của Tiểu Khai bây giờ, thoát khỏi nàng không tốn sức, nhưng bây giờ không phải lúc đấu vó, mắt thấy nữ hài tử người ta động thật, Tiểu Khai chỉ có thể đứng dậy không tình nguyện bước tới giường, ngồi khẽ trên mép giường như kiểu sợ bị dính cái gì trên giường, thấp giọng: " Nàng có muốn nữa hay không ? "
Hoàng Bội mặt đỏ như hoa đào, cả giận nói: " Ta nghĩ cái gì chẳng lẽ ngươi không rõ ràng ? "
Tiểu Khai có chút co quắp, nuốt nước miếng hừ nói: " Nàng không cần miễn cưỡng, đi đến bên bàn ngồi đi ."
Hoàng Bội cắn chặt răng, đem Tiểu Khai đẩy ngã trên giường, Tiểu Khai lắp bắp kinh hãi, muốn đứng dậy, Hoàng Bội liền lạnh lùng nói: " Ngươi nằm im, không nhúc nhích " ( ND: I love that ! )
Tiểu Khai giật mình, nhất thời không dám động, nằm ở nơi đó, cảm thấy cả người mất tự nhiên, trên đỉnh đầu ngọn nến phấn hồng chớp chớp lóe lóe, giống như đang chê cười hắn. Hắn trợn mắt nhìn Hoàng Bội xoay người cởi giày, cảm thấy lòng hơi hơi có chút nhảy lên. ( ND: Cái gì nhảy thì tự hiểu )
Hoàng Bội cởi giầy ra, lộ ra một đôi chân trắng như ngọc, Tiểu Khai nhìn thấy liền rung động, ánh mắt nhất thời có chút đăm đăm, mỹ nhân trước mắt vẫn tiếp tục, nàng hơi nghiêng đầu, duỗi tay ra tháo cây tram xanh biếc, tóc liền xõa xuống như mặt nước mùa hạ, càng thêm vài phần phong tình.
Tiểu Khai trong lòng nhảy rộn, sợ hãi nói: " Nàng ….. Nàng đây là …. " ( ND: Kém quá đi )
Hoàng Bội hừ nói: " Ngươi không phải cố thể hiện chính nhân quân tử, ta tự cởi được váy, linh sơn chưởng môn ngày đại hôn cái gì cũng không làm được a "
Trong người Tiểu Khai có một đoàn hỏa bốc dần lên não, còn chút mơ hồ thấp giọng nói: " kia nàng …. Nàng …. "
Hắn xoay người nhăn nhó như hoàng hoa khuê nữ, Hoàng Bội so với hắn dũng cảm hơn nhiều lắm, ngọc thủ ở bên hông tác tác lộng lộng một trận, nhất thời xoát một tiếng, váy dài theo hông chảy xuống, nhất thời cả phòng bừng lên xuân quang, ánh mắt Tiểu Khai vẫn không thể mở được ra, thân thể Hoàng Bội không phải là Tiểu Khai chưa xem qua, lần trước ở dưới đáy sông rình coi, còn đây là quang minh chính đại nhìn a, điểm chết người là nàng đã cởi hết, sinh lý Tiểu Khai phản ứng mãnh liện. Trong lòng có chút mâu thuẫn, vẫn cố há mồm ra cãi lại: " Ta ….. ta giết Tuyết Phong không phải bởi vì muốn kết hôn với nàng …. "
Hoàng Bội căn bản mặt kệ hắn, váy dài rơi xuống, thoải mái cười gập cả lưng, bàn tay mềm duỗi ra bắt vào hông Tiểu Khai. ( ND: Cảm giác hơi S.. Hiệp rồi đó ) Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: truyentop.net
Tiểu Khai hít một ngụm lương khí, nhất thời tay chân luống cuống, trơ mắt nhìn nàng đang cởi đai lưng của hắn, hắn không mặt dầy đến thế cũng bắt đầu đỏ lên nói: " Này…. Ta tự mình làm được không ? "
Hoàng Bội nhất thời tức giận cắn môi nói: " Ngươi nói vào lúc này thì để làm gì ? "
Nói tới nói lui, đúng là vẫn buông lỏng tay ra, mặt cười hồng hào, lan đỏ cả tai.
Tiểu Khai thân thể hơi rục rịch, động tác phá lệ rất lưu loát, xoát một tiếng đã hạ đai lưng, nhanh hướng chăn chui vào nói: " Ta…. Ta cởi xong rồi "
Hoàng Bội cắn răng, trên mặt có ba phần ngượng ngùng, bẩy phần lừng lẫy, giống như một mỹ nhân ngư chui vào chăn, hướng người Tiểu Khai áp vào, thúc giục nói: " Nhanh lên, phía dưới tới phiên ngươi " ( ND: Ông tác giả này đi viết SH có triển vọng hơn ! "
Đêm động phòng là đem ấm áp tốt đẹp nhất, nhưng mà hai người này giống như phân công hợp tác, Tiểu Khai nghe xong liền gật đầu nói: " Tốt, ta liền động thủ "
Hoàng Bội hừ lạnh một tiếng không nói một lời, hai tay nắm chặt giường, phát ra một tiếng than thở rất khẽ.
Tiểu Khai sớm đã vận sức chờ phát động, chợt nghe thấy thanh âm này dục vọng liền tiêu tan hơn nửa, hướng trên giường nằm xuống, nói: " Tốt lắm, ngủ ngon a "
Hoàng Bội ngoài ý muốn, còn tưởng Tiểu Khai đang làm bộ chính nhân quân tử, nhịn không được quay đầu nhìn Tiểu Khai, hắn hai mắt nhắm nghiền, sắc mặt bình tĩnh, đúng là thật sự nghỉ ngơi.
Hoàng Bội vừa tức vừa vội, tức giận là mình đã nhất định thất thân cho hắn, hắn lại cố tình ba bốn lần giả bộ, đây không phải làm khó mình sao ?
Vội là chính lúc này mình không thể đem thân cho hắn, dĩ nhiên là đã vi phạm lời thề ?
Tuy rằng không ai truy cứu, nhưng Hoàng Bội vẫn coi nó rất nặng.
Nghĩ đến đây, Hoàng Bội lặng lẽ khởi động thân mình, cố nén ngượng ngùng duỗi tay hướng hạ thể Tiểu Khai sờ soạng ( ND: Đoạn hay sắp đến rồi =) ),Tiểu Khai giờ phút này thân thể liền bốc hỏa, tuy rằng mạnh mẽ diệt hỏa, nhưng làm sao chống được ngọn nguồn của nó, bỗng nhiên cảm giác Hoàng Bội duỗi tay ra, sờ vào địa phương không nên, nhất thời giật mình lấy tay ra giữ chặt tay Hoàng Bội.
Hoàng Bội cười lạnh, cả giận nói: " Ngươi còn giả bộ làm chi ?"
Tiểu Khai từ trước đều bị nàng coi là sắc lang, trong lòng thật sự khó chịu, cả giận nói: " ta tự nhiên sẽ không làm xằng bậy " hắn ghé vào tai Hoàng Bội, rõ ràng đang đè ép người ta, nhưng dưới thắt lưng vẫn không dám nhúc nhích, Hoàng Bội đợi nửa phút không thấy động tĩnh liền hừ nói: " Ngươi như thế nào còn nằm im "
Tiểu Khai cũng hừ nói: " Nàng không nói, ta tự nhiên bất động, nàng muốn ta làm như thế nào, ta liền làm như thế, miễn cho nàng nói ta rắp tâm hại người."
Hoàng Bội tràn đầy xấu hổ và giận dữ, nhưng cũng không thể nề hà, vì mình hứa hẹn, không thể đánh hắn, nói: " Vậy ngươi xuống đi "
Tiểu Khai "Nga" một tiếng, nhất thời hai tay buông lỏng, đè ép thật mạnh xuống.
" Ti!" Hoàng Bội phát ra âm thanh vang dội, đau chảy nước mắt, cắn răng mắng: " Ngươi tên hỗn đản này. " Nàng lặng lẽ duỗi tay ra sờ, chỉ thấy đầy tay huyết, hiển nhiên trinh tiết đã bị phá, đời này lọt vào tay Tiểu Khai, nghĩ đến đây, Hoàng Bội tràn nước mắt ra.
Tiểu Khai vẫn không nhúc nhích, giống như ngay cả tiếng mắng của nàng hắn cũng không nghe thấy, Hoàng Bội sau một lúc lâu mới cảm thấy dễ chịu chút, nói: " Ngươi đứng lên đi "
Tiểu Khai vẫn không nói một lời, lại đem thân mình nâng cao lên một ít. Hoàng Bội nhìn bộ dáng tức giận của hắn, vốn chính mình mới phải tức giận mới đúng chứ, trinh tiết vừa bị phá, từ nay biến thành phụ nhân, tâm tình có chút biến hóa, tâm lý giống như mềm mại, bỗng nhiên tràn ra, thở dài, ôn nhu nói: " Xuống đến đây lần nữa đi "
Tiểu Khai nghe lời thật sự, quả thực tựa như cái máy, đêm nay, động phòng bên ngoài cũng không thiếu đệ tử ở bên ngoài nghe lén, ai cũng nấp góc tường, bây giờ đến lúc thú vị nhất, đang nghe chưởng môn phu nhân nói cái gì: " Đứng lên, xuống dưới, qua đi, xuống lần nữa ", sau khi nghe được mặt mũi ai cũng đầy mờ mịt nhìn nhau, qua hồi lâu, có một người tự cho là thông minh nói: " Nga, ta nhớ rồi, các ngươi có nhớ chưởng môn có một bộ cái thế thần công tên là Thiên Hạ Đệ Nhất Song Tu đại pháp không, ta xem chưởng môn cùng phu nhân hẳn là ở trong tu luyện a " Mọi người gật đầu, đều nói: " Sư huynh cao kiến !"
Nếu tu luyện cái thế thần công, hơn nữa đang đến lúc quan trọng, chúng đệ tử nhất thời hi hi ha ha rồi giải tán.
Cho đến khi nửa đem về sáng, mọi âm thanh trên núi lặng ngắt như tờ, thanh âm động phòng liên tiếp vang lên, đầu tiên là tiếng chiếc giường vang lên đều đặn, sau đó tiếng đánh cùng với tiếng nước ( ND: OMG ),tiếp theo có tiếng hừ lạnh của Hoàng Bội, nghe thanh âm kia, giống như không có nhiều lạnh lùng cùng tức giận, lại có chút dịu tình, về phần Tiểu Khai tự nhiên sớm không còn biến thành máy nữa, mà chân chính biến thành " Đại Sắc Lang ". Thanh âm vang lên hơn nửa đêm, mớ tóc đen dài của Hoàng Bội hỗn độn giống như vừa gội xong, thật lâu sau, Hoàng Bội giống như giận dữ, nghiến răng nghiến lợi mắng: " Nghiêm Tiểu Khai ….. Ngươi …… Còn có để ta yên không ? "
Tiểu Khai vẫn uy phong đi lên, thanh âm càng thêm vang dội mắng: " Nàng không phải vẫn mắng ta là đại sắc lang sao, ta ….. ta đương nhiên không để yên, nói cho nàng ….. đêm nay …… nàng cũng đừng mong nghỉ ngơi"
Hoàng Bội vốn đang muốn mắng, lại giống như bỏ qua, duyên dáng kêu to một tiếng, giống như bị người ta tát một cái, không rõ nói: " Ngươi …… ngươi dù sao cũng phải điểm nhẹ a " ( ND: Điểm – chắc là công pháp thiên hạ đệ nhất của ông TK =) )
Tiểu Khai nghe thanh âm của nàng rồi bỗng dưng nghiêm túc lại, ý tứ hàm súc nói: " khoan, trước tiên đừng nhúc nhích, ta cảm thấy trên người nàng có vấn đề. "
Hoàng Bội có chút nghiến răng nghiến lợi: " Ngươi …… ngươi cứ việc như thế, ta không sợ, làm gì phải tìm cớ như vậy "
Tiểu Khai dừng động tác lại, trên người bỗng nhiên sáng lên nguyên lực màu xanh, khởi động nguyên lực đi vào, trầm giọng nói: " Không đúng, trong cơ thể nàng còn cất giấu một cỗ lực lượng, để ta hảo hảo tìm xem. "
Hắn nói tới đây, tay nhẹ điểm ở eo Hoàng Bội một phát, Hoàng Bội nhất thời run rẩy dữ dội, phát ra một tiếng rên rỉ mất hồn đãng phách, nhất thời tỉnh lại, nàng che miệng lại cả giận nói: " Nghiêm Tiểu KHai, ngươi …. Đây là yêu pháp gì của ngươi ? "
Cái này tự nhiên không phải yêu pháp, mà là chính tông đệ nhất thiên hạ song tu đại pháp. Tiểu KHai dưới tay không ngừng, điểm một điểm ở ngực nàng, Hoàng Bội toàn thân lại run rẩy, chỉ cảm thấy toàn thân khoái cảm như nước, chỉ đều chỉ liên tục điểm lên người nàng, nhất thời lại rên rỉ, nàng còn muốn giãy dụa, nhưng ngón tay Tiểu Khai liên tục hạ xuống, trong phút chốc đã điểm toàn thân nàng, Hoàng Bội làm sao còn phát ra thanh âm, chỉ cảm thấy toàn thân đều hóa thành hoa hồng, hồng hồng ngay cả ánh mắt cũng không mở ra được, mà ngón tay Tiểu Khai cũng đã sờ soạng địa phương thần bí của mình như tìm kiếm gì đó.
" Này, Nghiêm Tiểu Khai …… Hắn quả nhiên là đại sắc lang …… " Hoàng Bội vừa mới suy nghĩ xong thì cảm thấy đầu ầm ầm chấn động, trong phút chốc, giống như toàn thân đều bị đưa vào hầm băng, tữ chi lẫn lục phủ ngũ tạng đều quán đầy băng tuyết, nói cũng kỳ quái, tuy rằng biết rõ lạnh thấu xương, nhưng lại không rét lạnh, ngược lại toàn thân thoải mái nói không nên lời, một cỗ quái lực khổng lồ giống như từ trống rỗng xuất hiện trong cơ thể nàng, lực lượng này trong phút chốc nuốt sống tu chân tâm pháp Nga Mi trên người nàng, rồi hòa vào một.
Hoàng Bội sợ hãi trợn mắt, liền thấy được trên người mình ngân quang nở rộ, kịch liệt chói mắt !
Tiểu Khai thở dài một hơi, xoay người nằm xuống trên giường, thở dốc nói: " Đúng vậy, cỗ lực lượng giấu trên người nàng, là ….. là Thiên Ma Thần Lực!"
Hoàng Bội ban ngày đã nghe nói qua Thiên MA, lại nghe hắn tự thuật qua chuyện Tuyết PHong, hiện giờ đột nhiên có Thiên Ma Thần Lực, nhất thời đầu óc hỗn loạn, lắc đầu nói: " Đây là vì sao ?"
Tiểu Khai biểu tình rất ngoài ý muốn, giải thích: " Nếu ta đoán không sai, nàng cùng Tuyết Phong trong cở thể đều có thiên ma thần tộc huyết mạch, Tuyết Phong có huyết thống không rõ ràng, còn nàng thì thuần khiết, cho nên hắn cường luyện thiên ma thần lực làm cho chính mình tẩu hỏa nhập ma, mà nàng có sở hữu Thiên ma huyết thống thuần hậu nhiều hơn, cho nên trong cơ thể nàng Thiên ma cần lực chỉ cần tỉnh lại là được, ngay cả tu luyện cũng không cần."
Hoàng Bội nghe được lòng tràn đầy hoảng sợ, run giọng nói: " Ngươi nói làm thế nào để tỉnh lại ? "
Tiểu Khai cười hắc hắc, phun ra hai chữ: " Song Tu "
Hoàng Bội giờ phút này làm sao còn lý trí, nghe hắn nói có vẻ đắc ý, kinh ngạc gật đầu nói: " Có đúng hay không "
Nàng không biết, Tiểu Khai lần này nói ra, kỳ thật đều từ Vô Tự Thiên Thư.
Ngày đó Hoàng Bội nhìn trang bốn của Vô Tự Thiên Thư rất kỳ quái, chứng kiến tranh vẽ nam nữ song tu, không phải bởi vì nàng nghĩ muốn nam nhân, mà là bởi vì nàng có Thiên Ma thần lực trong cơ thể, phải dùng song tu dẫn ra, hiện giờ Tiểu Khai cùng nàng hợp thể, nhất thời cảm giác được quái lực, Tiểu Khai dù sao cũng là chủ nhân Vô Tự Thiên Thư, bất kì lúc nào cũng giải được bí ẩn ngũ giới, tra cái này, rất nhanh có manh mối, Tiểu Khai thuận lý thành chương tìm cách mở ra thiên ma thần lực cho nàng.
Hoàng Bội ngây người một lúc lâu, cảm thụ cỗ lực lượng trên người, chỉ cảm thấy vô biên vô hạn, phảng phất có thể phá hư cả người nàng thoát ra, nàng hoảng sợ, ngẩng đầu, Tiểu Khai đối diện nàng gật đầu mỉm cười: " Đúng vậy, nàng có thể ra tay hủy diệt chính mình, bởi vì nàng là ma thần hậu duệ, bất quá …. Nàng cũng không thể rat ay linh tinh nga."
Hoàng Bội ngơ ngác gật gật đầu, nhớ lại mấy câu Tiểu Khai vừa nói, cau mày nói: " Trên người ta có Thiên ma thần lực, vì cái gì phải thông qua song tu tỉnh lại, cái này kỳ quái a ?"
Tiểu Khai ngất thời ngẩn ra, quả thật bất ngờ. ( ND: Đúng là đại sắc lang, chỉ quan tâm XXYY )
Thần Ma lưỡng tộc có hậu duệ rải rác trong tam giới, tỷ như bá cách gia tộc chính là hậu duệ Cửu Thiên Huyền Nữ, Thiên nhất thần thú là hậu duệ Phượng Hoàng Thần ,mà ngay cả Tiến Đế cùng với Ma tôn, đều miễn cưỡng xem như hậu duệ Cửu Thiên Huyền Nữ. Lại bởi vì trải qua niên kỉ quá lâu rồi, hậu duệ cũng không có lại lwujc lượng của tổ tiên, càng không thể tu luyện thần lực, chẳng qua chỉ là cường hơn sinh linh tam giới mà thôi, vậy tại sao Tuyết Phong và Hoàng Bội lại có Thiên Ma thần lực ? Bọn họ ngoài trừ là hậu duệ của hắn ra, còn có gì khác ?
Đã có nghi vấn, như vậy trở nên dễ trả lời, Tiểu KHai bắt đầu kiểm tra, sau đó kinh ngạc há to miệng.
Lại nói sau lúc Cửu Thiên Huyền Nữ giải thể, thiên ma Khẩn La Mật Cổ thực hành đại kế, mà xảy ra trước mắt hắn nan đề lớn nhất là: Như thế nào đạt được tân thần lực ?
Tiền văn ( Đoạn trên ) đã nói qua, Ngũ đại thần tộc cùng tứ đại ma thần, cũng chỉ có một nữ tính, Huyền Nữ đã chết, không tìm được người khác song tu, không thể song tu, liền không thể đạt tân thần lực, thiên ma vì thế lo lắng hết lòng, rốt cuộc nghĩ ra hai biện pháp.
Thứ nhất, đơn giản, chính là biến thành chủ nhân tam giới, thu thậm đủ mảnh của Cửu Thiên Huyền Nữ, sau đó đúc lại hình người để song tu.
Thứ hai, cổ quái, Thiên ma ở tiên giới bắt đi một tiên nữ, cùng nàng song tu, rồi đưa vào Nhân Gian Giới, bắt đầu dòng luân hồi.
Tiên nữ trên người có tiên giới tâm pháp, tự nhiên không đủ để cùng Ma thần dung hợp phát triển ra thần lực, lại là nàng mang theo Tiên nữ cùng Thiên Ma song trọng huyết thống, nói cách khác, có một bộ phận thần tộc huyết thống, mà trên người cơ bản có thể xem như thiên ma thần lực cùng tiên lực kết hợp .
Tân giống này ở trong tam giới không ngừng luân hồi, không ngừng mở chi tán hiệp nở hoa, kết quả một thế hệ to lớn truyền xuống, bọn họ trên người huyết thống cũng không biến dị, càng về sau, hậu duệ nhóm người Thiên Ma huyết thống mỏng đến hư vô, dù sao theo lý luận mà nói, bọn họ là lệ thuộc vào thần tộc, mà trong cơ thể có ít lực lượng, dù sao cũng coi là Thiên ma thần lực cải biến.
Chỉ cần thần lực biến chủng, liền có tư cách cùng nguyên bản Thiên Ma thần lực tiến hành câu thông, thông qua song tu luyện sinh ra tân thần lực a .
Đương nhiên, biện pháp này Thiên Ma nghĩ ra được, lý luận trên có một phần vạn cơ hội, mà một phần vạn cơ hội, hiển nhiên không để cho Thiên Ma vừa lòng, cho nên thiên ma lại muốn cải biến biện pháp.
Thiên Ma thần lực khác với thần lực còn lại, lực lượng của hắn đến từ tín ngưỡng chúng sinh tam giới, tín ngưỡng lực này hư vô mờ mịt, có thể nguyền rủa tới, có thể triển vọng tương lai, thiên ma dùng chính đặc tích của mình, lời tiên đoán trong tương lai ngàn vạn năm sau sẽ là cái mốc, chính mình sẽ sinh ra một hậu đại đặc thù. Hậu đại hoàn mỹ di truyền chính thiên ma thần lực huyết thống của mình, , rồi vẫn giữ thiên ma thần lực bất đồng mà cô ta giữ, trong cơ thể nàng có thiên ma thần lực, thông qua song tu liền tỉnh lại.
Tối trọng yếu là, hậu đại này phải là một nữ tính.
Cho nên, tại cái mốc thời gian kia, chỉ cần thiên ma tìm được hậu đại, có thể thông qua cùng nàng song tu, kích phát thiên ma thần lực trong cơ thể nàng, sau đó dùng hai loại thiên ma thần lực bất đồng câu thông, sinh ra thần lực hoàn toàn mới !
Hắn chờ đợi ngàn vạn năm, vừa rồi thì Tiểu Khai lại lấy đi thân xử nữ của Hoàng Bội.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.