Con người bình thường thật mâu thuẫn, Vũ Ca tiểu thư một lòng muốn chết, cũng không đại biểu nàng không sợ chết, người trong khoảnh khắc đối diện cái chết, bình thường sẽ sinh ra ý tưởng hoàn toàn khác hẳn, cho nên Vũ Ca tiểu thư mới vừa nhảy xuống Cửu Thiên Chi Môn liền bắt đầu hối hận, đến khi được Tiểu Khai cứu trở lên, trái tim nhảy không ngừng, mắt thấy cự ngao như ngọn núi bách lên, cảm giác sợ hãi trong lòng quả thật khó thể khống chế, toàn thân sợ đến run rẩy, chẳng những không cự tuyệt Tiểu Khai ôm, ngược lại còn không tự chủ được đưa tay choàng qua, gắt gao ôm cứng thắt lưng Tiểu Khai, đem đầu nhủi thật sâu vào ngực hắn.
Tiểu Khai tuy rằng kinh hãi, nhưng cũng không sợ hãi, con cự ngao này cùng con dưới đáy Vong Xuyên cũng không hơn kém nhau nhiều lắm, vậy căn bản không cấu thành uy hiếp, hắn tuy rằng không muốn nhiều chuyện, nhưng họa đã gây ra, vậy phải giải quyết, Tiểu Khai huy Định Thiên Côn, đem ba tiểu động vật vây quanh bên người thu vào, nhẹ nhàng vỗ vai Vũ Ca: " Đừng sợ, nó không phải đối thủ của ta."
Vũ Ca ngẩng đầu lên, nhìn khuôn mặt tươi cười thoải mái của Tiểu Khai, không hiểu sao cảm thấy gánh nặng trong lòng liền được giải khai, ngay cả cảm giác sợ hãi cũng giảm bớt hơn phân nửa, hốt nhiên cảm thấy Tiểu Khai đem đồ vật gì đó nhét vào tay nàng: " Cầm đi, trốn ra phía sau, xem ta làm sao đối phó nó."
Vũ Ca tiểu thư cúi đầu xem, trong tay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tu-thien-thu/1449060/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.