Tiểu Quan kinh ngạc nói: " Phong Ma Khẩu Quyết được xưng tuyệt đối không cách giải, Thiên Tuyển môn chủ năm đó phong ấn ta đã nói qua, bản thân hắn cũng không thể giải, Khai ca làm sao có năng lực giải được?"
Tiểu Khai hắc hắc cười, vẻ mặt đắc ý, tự nhiên sẽ không giải thích rõ ràng, chỉ nói: " Ta cũng không biết cần bao nhiêu thời gian, có lẽ mấy canh giờ, có lẽ mười ngày nửa tháng, ngươi nên chuẩn bị tâm lý."
Tiểu Quan nhất thời nở nụ cười: " Dù bắt ta đợi một trăm năm ta cũng cam tâm tình nguyện, ngươi cứ động thủ đi."
Tiểu Khai không hề nhiều lời, lục quang trên người phun ra, thần niệm lại nhập vào trong cơ thể Tiểu Quan, lần này không nói nhiều hay nghiên cứu, nguyên lực màu xanh biếc vận khởi mười thành, hướng viên đậu nành đập xuống.
Viên đậu nành này tuy nhỏ, lại không biết được áp súc tới mấy ngàn lần, một thân ma công kinh thiên động địa của Vạn Yêu Vương chỉ còn hơn phân nửa, trước kia Tiểu Khai chỉ có di chuyển, lần này là thực dùng lực phá núi mà đập, công pháp trên người phảng phất như cây chùy lớn, từng chùy liều mạng đập viên đậu nành, đập mấy trăm chùy thì mệt lử, vừa muốn nghỉ ngơi một lát rồi lại tiếp tục ra tay, nhưng mỗi lần như vậy viên đậu nành chỉ thả ra một ít khí lưu, Tiểu Khai đánh một trận rồi một trận, lại cúi đầu nhìn, viên đậu vẫn là viên đậu nành, kích cỡ vẫn cứ như vậy, không hề có nửa phần biến hóa.
" Ai…lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tu-thien-thu/1449035/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.