Gương mặt của Tiểu Trúc đỏ như lửa, ánh mắt cũng chầm chậm nhu hòa lên, hàm răng trắng cắn nhẹ môi, nhìn Tiểu Khai hồi lâu, mới nhẹ giọng mắng: " Nghiêm Tiểu Khai, ngươi thật giảo hoạt." Vừa nói dứt lời, lại " vèo" nở nụ cười.
Một nháo như vậy, Tiểu Khai tâm tình cực tốt, bỗng nhiên nhìn thấy đầu giường mơ hồ có mấy viên tròn gì đó, liền đi tới cầm lên, *** nến nhìn kỹ, nguyên lai là mấy đồng tiền màu xanh.
Đồng tiên màu vàng và trắng từ xưa tới giờ cũng không ít, nhưng đồng tiền màu xanh, lại là lần đầu tiên nhìn thấy.
" Thứ này ngươi nhận thức sao?" Tiểu Trúc ngẩng mặt lên: " Nghiêm Tiểu Khai, ngươi hiểu biết thật nhiều nga." Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: truyentop.net
Tiểu Khai ho kha một tiếng: " Thứ này ta không biết."
Tiểu Trúc tò mò, hiếu kỳ tràn đầy, con mắt vừa chuyển, nói: " Nếu không...chúng ta đi hỏi hai vị lão nhân gia?"
Tiểu Khai có chút khó xử: " Bọn họ cũng phải nghỉ ngơi chứ?"
Tiểu Trúc nói: " Thử một lần thôi."
Tiểu Khai cắn răng: " Được rồi, ta đi hỏi."
Yêu đương hay là sắp yêu đương luôn là như vậy, vĩnh viễn có tinh lực tràn đầy và lòng tò mò tràn ngập, muốn biết, lại có lòng hiếu kỳ mãnh liệt, bọn họ sẽ làm những chuyện nhìn như có vẻ nhàm chán, nhưng trọng yếu chính là, bọn họ lại cảm thấy thật vui vẻ, vậy là đủ rồi.
Cho nên khi Tiểu Khai gian nan gõ cửa phòng thì lão nhân ngáp dài nói với hắn: " Đây là tiền xanh, dựa theo phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tu-thien-thu/1449019/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.