Tiểu hùng miêu tuổi tuy nhỏ, nói ra mấy câu đó, nhưng thật ra lại có ý thê lương, Tiểu Khai kinh ngạc nói: " Là ý tứ gì?"
Một thanh âm dị thường hồng lượng từ bên kia lỗ thủng oanh long long truyền tới: " Ha ha, ha ha, ý tứ này không phải thật rõ ràng sao, bảo bối của Bái Nhĩ gia tộc, từ hôm nay trở đi đã thuộc về ta! Các ngươi hai tiểu quỷ làm sao tới, còn không mau xưng tên ra!"
Theo lời nói, một người tuổi trẻ tuấn tú đang như lưu tinh từ lỗ thủng đi ra!
" Là ngươi!" Tiểu Khai và Ngọc Hồ đồng thời kinh hô.
Đúng vậy, người này bọn họ từng gặp qua, nếu không phải người này đột nhiên hét lớn, cũng sẽ không làm hại bọn họ rớt xuống huyệt động, lại càng không làm hại Tiểu Khai đánh mất Tiểu Trúc, người này, đúng là cao đẳng ma tộc mà Tiểu Khai nhìn thấy qua khe hở vách động nửa giờ trước!
Người này đi vào, tất cả thần sắc của đám hùng miêu đều trở nên khó coi, ở phía sau người này, lại đi vào thêm hơn mười ma tộc có bộ dáng như nhân loại.
" Tốt lắm, đừng nhiều lời, đám phế vật của Bái Nhĩ gia tộc các ngươi, đưa đồ giao ra đây." Ánh mắt người tuổi trẻ sắc bén như điện, đang chăm chú nhìn vào trên mặt tiểu hùng miêu.
" Không cần tìm, ở nơi đây." Tiểu hùng miêu thở dài, lai dương dương chỉ ngón tay ra phía trước: " Nhạ, chính là trên mặt đất kia."
" Ngươi muốn chết!" Người tuổi trẻ gầm lên một tiếng, tay đưa ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tu-thien-thu/1448963/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.