Vô thanh vô tức, vạn lại câu tịch.
Cùng với sự kinh thiên động địa của thiên kiếp bình thường hoàn toàn khác biệt, đạo chung cực thiên lôi này, cư nhiên ngay cả chút thanh âm đều không có, thiên lôi màu trắng túc túc bao trùm phương viên vài dặm, phảng phất như là một ánh mặt trời chói mắt, chậm rãi trầm hạ xuống, ở chỗ của nó, vô số điện quang màu đỏ lần lượt thay đổi, phát ra hào quang động phách kinh tâm.
Trên bầu trời, tất cả những đám mây màu trắng phảng phất như bị đạo thiên lôi này chen vào, biến mất không còn nhìn thấy bóng dáng tăm hơi, lộ ra bầu trời màu lam bích tinh không.
Đạo thiên lôi này, nó chống đỡ được không?
Tảng đá vẫn thản nhiên tiến tới đón nhận, thản nhiên đưa cả thân hình tắm rửa trong lôi quang màu trắng.
Sau đó…
Nó đem tất cả lôi điện đều hút đi vào.
" Má của ta ơi…thật là quá khoa trương a." Tiểu Khai vô hạn cảm khái ngã ngồi trên một đỉnh núi của Thục Sơn, rốt cuộc nói không nổi câu nào.
Nhưng biến hóa trước mắt còn không cấm dứt.
Một đạo kim hoàng sắc, thiên quang màu vàng kim theo tinh không bích lam bắn xuống tới, sau đó tiên nhạc trận trận, dị hương phiêu phù, một thanh âm quen thuộc từ trên bầu trời truyền xuống tới: " Tiên giới tiếp dẫn sử, tiếp dẫn đạo hữu phi thăng tiên giới!"
Ách…cư nhiên được phi thăng rồi.
Mọi người còn chưa có phản ứng, đã nhìn thấy bầu trời lại có một đạo kim quang bắn xuống tới, sau đó lại một thanh âm nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tu-thien-thu/1448951/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.