Nhưng Tiểu Khai đúng là vẫn còn quá xem thấp tiểu nha đầu Khinh Hồng.
Phải biết rằng, Lam Điền Ngọc ở thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy Tiểu Khai có nói qua: " Ta có ba gã thân truyền đệ tử…tiểu sư muội mười bảy vừa qua khỏi, chưa trưởng thành, tên là Khinh Hồng, chính là thiên tài tu chân của Lưu Vân Thủy Tạ của chúng ta." Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Làm một tu chân thiên tài, tu luyện chính là song tu thuật nổi tiếng tại tu chân giới, ngươi nói mị lực của Khinh Hồng có thể kém cỏi hay sao chứ?
Cho nên, Khinh Hồng chỉ là yêu kiều kêu lên: " Tiểu Khai ca ca, ngươi ngẩng đầu nhìn xem ta đi." Tiểu Khai dị thường thống khổ phát hiện bản thân mình hoàn toàn sai lầm.
Thanh âm này mặc dù còn chưa thành thục nữ tính, nhưng lại thanh thuần yêu kiều biểu đạt được đến vô cùng thấu triệt đầm đìa, mang theo một loại vận vị làm cho người ta xương cốt phải run lên, trong tâm Tiểu Khai phảng phất như có một con mèo nhỏ đáng yêu vừa nạo nhẹ một cái, toàn thân hắn sợ run cả người, nhịn không được lại ngẩng đầu lên.
Vừa nhấc đầu, hắn đã cảm thấy như muốn đui mù.
Khinh Hồng đang mang theo nụ cười mỉm đứng ngay đối diện, vẻ mặt động lòng người đến nói không nên lời, nói rõ ràng hết lần này tới lần khác lại mang theo tia vũ mị, hết lần này tới lần khác xem giống như là một tiểu cô nương không hề có tâm cơ, một câu cuối cùng, rõ ràng đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tu-thien-thu/1448940/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.