Thân hình đơn bạc của Hoàng Bội kịch liệt run rẩy lên, tới nay nàng vẫn luôn cứng rắn lạnh lùng, rốt cuộc bị Tuyết Phong hoàn toàn đánh nát, nhìn thấy nam nhân vốn là cha mình đang như điên cuồng, hai gò má đầy đặn của nàng, tâm trạng nàng vốn lạnh như băng bây giờ đã lạnh tới cực điểm.
" Ta kháo! Nhịn không được nữa!" Tiểu Khai động thân đứng lên: " Lão tử phải ra tay rồi!"
" Đừng nhúc nhích." Thanh âm Thiên Lộc bay nhanh bên tai: " Từ từ đã."
Người này vốn muốn sớm chạy đi làm anh hùng cứu mỹ nhân, không biết như thế nào lúc này lại thay đổi, hắn dùng sức cầm lấy tay Tiểu Khai, vẻ mặt không ngờ có chút khẩn trương: " Đừng nóng vội ra tay, có cao thủ đến đây."
" Cao thủ?" Tiểu Khai kinh ngạc nói: " Cả ngươi cũng cho rằng là cao thủ?"
" Đúng vậy, cao thủ!" Thiên Lộc nói từng chữ: " Tu vi của người này đã gần đến cảnh giới phi thăng rồi, nếu là ba ngàn năm trước, hắn tự nhiên không phải đối thủ của ta, nhưng bây giờ công lực của ta chỉ còn lại có một phần mười, đã xa xa không bằng hắn nữa."
Hắn vừa nói xong, liền nhìn thấy một gương mặt hiện ra trong tấm gương.
Tiểu Khai ngạc nhiên nói: " Không ngờ là Trường Sinh."
Trường Sinh vừa xuất hiện, Tuyết Phong lại càng hoảng sợ, nói: " Ngươi đến lúc nào? Ngươi tới làm gì?"
Trường Sinh thần tình phẫn nộ, nói: " Thả Hoàng cô nương!"
Tuyết Phong cả giận nói: " Chuyện nhà của phái Nga Mi ta, quản gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tu-thien-thu/1448935/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.