Chương trước
Chương sau
Thượng tiên đại nhân, để ta nói. Tiểu Hân đỏ mặt đi đến bên người Tiểu Khai, cặp mắt hoa đào kia chan chứa hàm tình nhìn Tiểu Khai, mới cung kính cúi đầu: Bởi vì tiên linh khí của thế giới này càng ngày càng ít, cho nên vô luận là người tu chân hay là luyện yêu giả tu luyện càng ngày càng chậm, trước kia trên thế giới này có rất nhiều yêu quái, nhưng bây giờ đều nhanh tuyệt tích rồi, tỷ như chúng ta Thập Bát Động Hồ tộc, năm đó cũng là một tộc quần nổi danh tại yêu ma giới, nhưng là bây giờ tổng cộng không có đến bốn mươi thành viên, mà chúng ta sở dĩ mỗi một đời có thể thành công tu luyện thành, đúng là bởi vì tổ tiên có lưu lại cho chúng ta một thiên tài địa bảo Hàn Ngọc Sàng.
Hàn Ngọc Sàng dùng Bắc Cực Vạn Tái Huyền Băng Tầng hàn ngọc chế thành, bao hàm tiên linh khí vô cùng nồng hậu, tiên linh khí này phân thuần âm nhu, vừa lúc thích hợp cho thể chất của Hồ tộc chúng ta, ngồi trên giường Hàn Ngọc tu luyện, tu luyện một ngày có thể so được với tu luyện một năm, ta và Vô Song, Vô Đối tỷ tỷ, còn có Hiểu Nguyệt tỷ tỷ đã bị bắt, đều là nhờ món bảo bối này mới tu luyện thành hình người. Mười năm gần đây, tiên linh khí trên thế giới ngày càng phai nhạt, nếu không có bảo bối này, cơ hồ không có sinh vật nào có cơ hội tu thành hình người nữa, cho nên Hồ tộc chúng ta nếu muốn tiếp tục sinh tồn, biện pháp duy nhất là mượn tiên linh khí của Hàn Ngọc Sàng.
Nhưng mà bây giờ, giường Hàn Ngọc rốt cuộc đã bị hủy, Hồ tộc chúng ta đã bước đến con đường tiêu vong. Tiểu Hân cắn răng nói: Vì để tiếp tục sinh tồn, chúng ta chỉ có thể đến Hổ tộc cầu trợ, bởi vì bên Hổ tộc còn có một Hàn Ngọc Sàng.
Hãy từ từ.. Tiểu Khai kinh ngạc nói: Giường Hàn Ngọc làm sao bị hủy? Không phải bị hủy một cách kỳ lạ đó chứ?
Ai, giường Hàn Ngọc bị hủy căn bản không thể giải thích, điều này đúng là làm cho chúng ta tuyệt vọng. Sắc mặt Hồ Vân Vũ trắng bệch nói: Vì ngày thọ gần đến, sinh cơ trong cơ thể càng héo rút, vì muốn để cho bà bà có thể sống lâu thêm một chút, trong khoảng thời gian này luôn để cho bà bà sử dụng giường Hàn Ngọc, nhưng hai ngày trước, trong lúc bà bà đang hấp thu tiên linh khí, bỗng nhiên trong động mây mù lưu chuyển, tiên linh khí áp súc trong giường Hàn Ngọc suốt ngàn năm lại bị một lực lượng cổ quái chẳng biết từ đâu mà đến hút ra, hướng theo phương hướng Hoàng Sơn mà tán đi, chỉ khoảng thời gian một chén trà nhỏ, đã làm cho giường Hàn Ngọc biến thành ngọc giường bình thường, rốt cuộc không còn chút linh khí nào còn lại, bà bà đương trường gục ngay trên giường, mãi cho đến bây giờ không có biện pháp tỉnh lại.
Hồ Vân Vũ còn ra vẻ sợ hãi: Thượng tiên, ngài đã biết, loại thiên địa chí bảo này, trong đó bao hàm nguồn năng lượng như biển, căn bản trên thế giới này không có lực lượng nào có thể phá hủy, nhưng chúng ta lại phải trơ mắt nhìn thấy giường Hàn Ngọc biến thành phế phẩm ngay trước mắt mình, dấu hiệu này ngoại trừ dùng hai từ Thiên Ý để mà giải thích, nhưng cho đến hôm nay chúng ta không hề giao tiếp với trần thế, càng chưa từng làm việc gì thương thiên hại lý, nhưng vì điều gì thượng thiên lại muốn diệt tuyệt Hồ tộc chúng ta chứ?
Tiểu Khai nhịn không được hỏi: Ngươi nói chuyện xảy ra khoảng lúc nào của hai ngày trước?
Vào buổi tối. Hồ Vân Vũ khẳng định nói: Ta nhớ rất rõ ràng, đó là buổi tối hai ngày trước, đúng là đêm Hoàng Sơn Tụ Linh đại hội.
Tiểu Khai cảm thấy rùng mình, không nói ra được một câu.
Buổi tối hai ngày trước, đó chính là đêm mình cùng Tuyết Phong dọ thám linh mạch? Chính Vô Tự Thiên Thư của mình ngay đương trường phá hủy vô số tiên khí tại vách núi đen, nhưng vạn vạn lần không thể tưởng được, khoảng cách hơn trăm cây số từ Hoàng Sơn lại còn có một giường Hàn Ngọc bị biến thành phế phẩm.
Lại nói tiếp, thiên triệu mà Hồ tộc nói bị diệt vong thì tác giả chính là Nghiêm Tiểu Khai.
Thượng tiên, Vũ nhi sẽ nói tiếp. Hồ Vân Vũ nói: Chúng ta không thể chậm trễ, chỉ có thể đi cầu tộc trưởng Hổ tộc, cũng là vị đại yêu ma cực mạnh của Thập Bát Động liên minh của chúng ta, bởi vì tuyệt chiêu đắc ý của Hổ Vương tên là Thiên Vương Khai Bi Thủ, cho nên cả thập bát động đều xưng hô hắn là Thiên Vương. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
Hư...nháo cả nửa ngày nào ngờ cũng là một con yêu quái, ta còn tưởng là thần tiên. Tiểu Khai nhẹ nhàng thở ra, trong lòng nhất thời nhẹ hơn phân nửa.
Mặc dù hắn thật nhỏ yếu trước mặt những người tu chân, nhưng trước mặt yêu quái thì lại rất mạnh, không nói đến bốn lão nhân ở trong Vô Tự Thiên Thư đều là người tróc yêu, còn chính hắn lại có Phong Ma Khẩu Quyết, như vậy cũng đã đủ uy hiếp thiên hạ bầy yêu.
Huống chi, lão tổ tông của yêu ma giới Vạn Yêu Vương, còn đang bế quan trong quyển sách bảo bối của hắn.
Hồ Vân Vũ lại nghĩ hắn nói ra lời này là đương nhiên, đã cười nói: Thiên Vương mặc dù lợi hại, nhưng ở trước mặt thượng tiên lại không chịu nổi một kích, ngày hôm qua chúng ta đã phái người cầu trợ Thiên Vương, Thiên Vương đã đưa ra ba yêu cầu.
Ân, nói vậy thật quá hà khắc rồi. Tiểu Khai gật gật đầu: Ngươi tiếp tục nói.
Yêu cầu thứ nhất, muốn chúng ta cung cấp ba Hồ tộc xử nữ xinh đẹp tuổi trẻ. Hồ Vân Vũ có vẻ có chút khổ sở: Ân, ý định của chúng ta là định đưa tiểu Hân và Vô Song, Vô Đối ba nha đầu đi, vì sinh tồn của Hồ tộc, cũng chỉ có thể hy sinh các nàng... Nàng trộm nhìn Tiểu Khai, phát hiện Tiểu Khai cũng không tỏ vẻ gì, tiếp theo nói: Yêu cầu thứ hai, là từ nay về sau Hồ tộc phải phụng Hổ tộc làm chủ, phải theo họ tộc của Hổ tộc, điều này chúng ta cũng đành phải đáp ứng, mà yêu cầu thứ ba của hắn là Tạo Hóa Đan, điều này mặc dù khó khăn hơn, nhưng chúng ta căn bản không có lựa chọn, cũng chỉ đành liều mạng mà thôi.
Tiểu Khai nhịn không được nói: Chẳng lẽ Thiên Vương kia so với Nga Mi Tuyết Phong còn khó đối phó hơn?
Hắn trực tiếp gọi tên Tuyết Phong, vốn cũng chỉ vô tình thốt ra, không có hàm nghĩa nào khác, nhưng phần đông đám hồ ly nghe lọt vào lỗ tai, càng trăm phần trăm tin tưởng thân phận của vị cao nhân trước mặt.
Đã dám trực tiếp gọi tên vị chưởng môn của đệ nhất đại môn phái tại tu chân giới, vậy thân phận của cao nhân phải rất cao, tuổi lớn, tu vi thâm hậu, tự nhiên có thể tưởng tượng mà biết.
Thiên Vương cùng Tuyết Phong chưởng môn so sánh với nhau, đương nhiên không xứng. Hồ Vân Vũ giận dữ nói: Nhưng chúng ta thà phải tình nguyện thu lấy Tạo Hóa Đan trong tay phái Nga Mi, cũng không dám trở mặt với Thiên Vương, lại càng không dám cướp lấy giường Hàn Ngọc từ trong tay Hổ tộc, chỉ vì Thập Bát Động chúng ta quá quen thuộc lẫn nhau.
Tiểu Khai cuối cùng đại khái đã hiểu rõ ràng: Vậy các ngươi biết Thiên Vương cần Tạo Hóa Đan để làm gì không?
Để luyện Thiên Vương Khai Bi Thủ. Vô Song Vô Đối hai tỷ muội chẳng những giống nhau như đúc, ngay cả nói chuyện cũng đồng thanh: Khải bẩm thượng tiên, Thiên Vương Khai Bi Thủ của Thiên Vương còn kém một bước cuối cùng là có thể luyện đến đại thành, mà trong thiên hạ có thể trợ giúp hắn hoàn thành bước cuối cùng thì ngoại trừ thiên tài địa bảo trong truyền thuyết, cũng chỉ có những linh đan tốt nhất của các đại môn phái, Nga Mi Tạo Hóa Đan, Hoàng Sơn Vân Vụ Tán, Thanh Thanh Cửu U Hoàn, còn có Lưu Vân Thủy Tạ Thiên Hương Phấn, đều là có thể. Chúng ta đi thu Tạo Hóa Đan của phái Nga Mi, cũng là tình báo do Thiên Vương cung cấp cho chúng ta.
Tình huống giới thiệu đến nơi đây, đã cơ bản như xong, còn lại là biểu hiện của Tiểu Khai, phần đông đám hồ ly dùng ánh mắt nóng bỏng gắt gao nhìn hắn, nhìn đến nỗi gương mặt đều cũng hồng lên, nhất là tiểu Hân và Vô Song, Vô Đối ba hồ ly, trong mắt tràn đầy hào quang sùng bái đối với anh hùng, phỏng chừng trên thế giới không có mấy nam nhân có thể chịu được.
Ách...các ngươi định làm sao bây giờ? Tiểu Khai xấu hổ sờ sờ mũi, cuối cùng nói ra một câu.
Bây giờ không có cách nào nữa. Hồ Vân Vũ nhanh chóng đem tình huống sửa sang lại một lần: Tạo Hóa Đan không lấy được, Hiểu Nguyệt nha đầu bị phái Nga Mi bắt được, Thiên Vương khẳng định sẽ không đem giường Hàn Ngọc đưa cho chúng ta, thực lực chúng ta thấp kém, thật sự là vô lực xoay mình, ai, Hồ tộc chúng ta sẽ đoạn tuyệt ở nơi này rồi. Lời nàng nói mặc dù có vẻ đáng thương, nhưng ngữ khí lại không có vẻ mất mác, lại tràn đầy chờ mong, cặp mắt chờ đợi vô hạn nhìn Tiểu Khai.
Tiểu Khai quả nhiên không có làm nàng thất vọng: Kỳ thật...Tạo Hóa Đan cũng không có vấn đề... Tay hắn lật ra, viên đan dược đỏ tươi đã xuất hiện trong tay.
Bên dưới lập tức vang lên tiếng kinh hô: Trời ạ, thật là Tạo Hóa Đan!
Chẳng lẽ...chẳng lẽ hắn muốn tặng cho chúng ta sao?
A, ta nhất định là đang nằm mơ, quá hạnh phúc rồi...
Đa tạ tổ tông phù hộ, hắn quả nhiên đúng là cứu tinh của Hồ tộc trong lời tiên đoán a!
Tiểu Khai nói: Tạo Hóa Đan đối với ta vô dụng, tặng cho các ngươi cũng được, bất quá ta phỏng chừng, mặc dù các ngươi có thể giao Tạo Hóa Đan ra, cũng không thể tìm được Hàn Ngọc giường đâu.
Hồ Vân Vũ biến sắc: Vì cái gì?
Bởi vì... Tiểu Khai thở dài, nghĩ thấy sự thật có chút tàn khốc: Nếu ta liên tưởng không sai, Hàn Ngọc Sàng của chỗ Thiên Vương cũng đã biến thành phế phẩm rồi.
Sắc mặt của tất cả hồ ly nhất thời đại biến!
Các nàng vẫn luôn giãy dụa cầu sống, nhưng lại không hề nghĩ tới vấn đề này, đợi đến khi Tiểu Khai nhắc nhở thì họ mới cẩn thận suy nghĩ, loại tình huống này thật sự có thể.
Dựa vào cái gì Hàn Ngọc Sàng của ta bị hủy, mà Hàn Ngọc Sàng của Hổ Vương lại bình yên vô sự được?
Kia...kia vậy làm sao bây giờ? Hồ Vân Vũ lần này là thật nóng nảy, những cẩn thận trong lời nói vừa rồi cũng đã quên, vô thức ôm lấy cánh tay Tiểu Khai: Thượng tiên, ngài có biện pháp gì không?
Đừng nóng vội, đừng nóng vội. Tiểu Khai nhẹ nhàng vỗ vỗ tay nàng: Ta mặc dù chưa nghĩ ra biện pháp nào tốt nhất, nhưng ta sẽ tận lực trợ giúp các ngươi. Huống chi, giường Hàn Ngọc chỗ Thiên Vương chưa chắc thật sự bị hủy.
Vậy...chúng ta có cần giao Tạo Hóa Đan giao cho Thiên Vương? Hồ Vân Vũ đã hoàn toàn mất đi chủ kiến, chỉ hy vọng nắm níu vào cọng cỏ cứu mạng Tiểu Khai.
Tiểu Khai ngược lại nở nụ cười: Ngươi hãy tỉnh táo lại đi, vô luận có tính toán gì, ngươi trước tiên hãy thả ta ra đã, chúng ta từ từ thảo luận.
Lúc này Hồ Vân Vũ mới phát hiện, vừa rồi thạch bản hạ xuống trong đại sảnh vẫn chưa thu lên, nàng vỗ vỗ tay, mấy khối thạch bản từ từ chậm rãi được rút lên cao, lộ ra đại sảnh sáng ngời.
Ở lúc này, trên đỉnh đầu bỗng nhiên truyền đến một tiếng oanh long trầm muộn!
Sao lại thế này? Tiểu Khai lắp bắp kinh hãi.
Tuyết Phong đã đến. Lão nhân trong sách cũng đã có chút khẩn trương.
Thật là kỳ quái, sao hắn lại phát hiện được ổ hồ ly này chứ.
Vừa mới nói hai câu, lại chợt nghe một tiếng oanh long, lúc này đây, so với lần trước kịch liệt hơn rất nhiều, Tiểu Khai lại có thể cảm giác được trên đỉnh đầu mãnh liệt chấn động hơn một chút!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.