" Lại có chuyện gì?" Tiểu Khai hỏi.
" Ai, cuộc sống tu tiên thật sự rất khó qua, trước kia chúng ta còn có thể nâng chén đối thơ, trải qua thời gian, nhưng nơi này hoàn toàn trống trơn, chúng ta chỉ có ngủ mà thôi, ngươi ít nhất phải cho chúng ta một bộ cờ đi." Có lẽ là vừa bị chỉnh xong, bốn lão nhân mặc dù không có khuất phục, nhưng lời nói đã có vẻ dễ chịu hơn.
" Ta đi đâu tìm bộ cờ cho các ngươi a." Tiểu Khai buồn bực nói: " Thời bây giờ, có mấy người còn chơi cờ chứ." Ánh mắt hắn nhìn quanh, chợt nhìn thấy một bộ mạt chược trong góc phòng: " Được, bộ mạt chược này cho các ngươi đây." Thuận tay ném bộ mạt chược vào trong sách, không cho họ nói thêm gì thì đóng nhanh Vô Tự Thiên Thư lại.
Một đêm không có chuyện gì để nói.
Ngày hôm sau rời giường, chuyện đầu tiên Tiểu Khai làm là mở thiên thư, thiên thư vừa mở, Tiểu Khai lại càng hoảng sợ, nguyên lai bốn lão nhân đều có một bộ dáng nửa sống nửa chết đang ngồi trong cái hộp kia, nơi vùng đất trống trước mặt bọn họ, đổ đầy hơn một trăm khối bài mạt chược, tán lạc khắp nơi, thoạt nhìn là một mảnh hỗn độn.
" Các ngươi...làm sao vậy?" Tiểu Khai cẩn thận nói: " Đây là..." T.r.u.y.ệthegioitruyen.com
Bốn lão nhân bỗng dưng ngẩng đầu lên, tám con mắt đều đỏ bừng, một bộ dáng ba ngày không được ngủ: " Tiểu bằng hữu, thứ gọi là mạt chược thì đó, rốt cuộc làm sao mà chơi a?"
Bốn lão nhân vừa mở miệng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-tu-thien-thu/1448855/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.