Công việc cuối tuần cần đến Vệ Dĩ Hàm xử lý thật ra không nhiều.
Dù cô không nghỉ ngơi, cũng nên để cho cấp dưới của mình có đủ không gian riêng tư.
Vì vậy, đúng chín giờ, cô tắt máy tính, tháo kính ra.
Trong phòng khách và phòng chiếu phim đều không thấy bóng dáng Thương Thời Thiên, ngược lại là cánh cửa phòng ngủ chính mà khi ở nhà cô hiếm khi đóng lại, giờ lại đóng kín mít.
Vệ Dĩ Hàm không nghĩ nhiều, liền đẩy cửa bước vào.
Rồi bắt gặp ánh mắt long lanh, sáng rực của Thương Thời Thiên.
Cô vừa mới tắm xong, hai má vốn đã hồng hồng, giờ bốn mắt chạm nhau, càng đỏ bừng thấy rõ.
Thương Thời Thiên vội quay đi, lao thẳng vào phòng tắm.
Vệ Dĩ Hàm: ?
Cô nhìn không rõ lắm, liền bước theo: "Cậu không phải tắm xong rồi sao?"
"Mình... mình sấy tóc." Thương Thời Thiên đảo mắt tìm máy sấy, ánh mắt mỗi lần chạm phải Vệ Dĩ Hàm đều vội vàng lảng tránh.
Vệ Dĩ Hàm không nói gì, kéo ngăn tủ ra, lấy máy sấy đưa cho cô.
Sau đó quay về phòng lấy đồ ngủ, rồi lại vào phòng tắm.
Cô không hề né tránh sự có mặt của Thương Thời Thiên, bình thản chuẩn bị tắm rửa như chẳng có ai ở đó.
Thương Thời Thiên vốn đã có phần lơ đãng, nhưng khi thấy cô bước vào, tim lập tức nhảy dựng.
Giây tiếp theo, qua khóe mắt, cô thoáng thấy Vệ Dĩ Hàm đang cởi áo sơ mi, lộ ra bờ vai trắng mịn.
"Cậu—" Thương Thời Thiên quay đầu nhìn.
Chiếc áo sơ mi đã trượt xuống đến bả vai, mái tóc dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-phao-hoi-chuyen-sang-kich-ban-hac-nguyet-quang/5059042/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.