Tạ Mi vừa mới bước chân vào chốn công sở, nhưng không phải là một "gà mờ" chẳng biết gì.
Nghe ra được hàm ý ẩn trong lời nói của Vệ Dĩ Hàm, trong lòng cô khẽ căng thẳng.
Chẳng lẽ sếp định bảo cô đi làm chuyện phi pháp?
Vệ Dĩ Hàm nhận ra sự do dự của cô, nói: "Chỉ là tôi muốn cô giúp tôi điều tra một người, có thể cô quen biết ai đó trong lĩnh vực này."
Tạ Mi thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ điều tra thông tin cá nhân thôi thì cũng không quá to tát.
Tuy hành vi này cũng được xem là vi phạm pháp luật, nhưng thuộc vùng xám – miễn là không thu hút sự chú ý của các bên thì thường sẽ chẳng ai quản.
Tuy nhiên, cô vẫn có chút thắc mắc.
Sao sếp lại không tìm người khác?
Đây là chuyện chỉ cần bỏ tiền là làm được.
Ở Vệ gia, điều sếp không thiếu nhất chính là tiền, đúng không?
"Chuyện này cô hãy làm thật kín đáo, cần tiền cứ nói với tôi, nhưng tuyệt đối không được để ai biết cô đang điều tra thay tôi."
Vệ Dĩ Hàm không biết những gì Tạ Mi đang nghĩ trong lòng, nhưng câu nói đó lại vô tình giải đáp luôn thắc mắc của cô.
Tạ Mi lập tức hiểu ra.
Sếp là sợ người của Vệ gia biết được chuyện này rồi chen vào quấy rối.
Cô đã bị kéo lên cùng thuyền với Vệ Dĩ Hàm, giờ chỉ có thể tận tâm tận lực làm việc cho "bà chủ" thôi.
"Tôi sẽ cố hết sức để làm tốt chuyện này."
*
Tạ Mi mất hơn một tuần, ngày nào cũng phát lì xì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-phao-hoi-chuyen-sang-kich-ban-hac-nguyet-quang/5059030/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.