Thương Thời Hành không biết nấu ăn, còn Tống Nhữ Thừa thì vẫn luôn ăn ở đơn vị, cũng chưa từng vào bếp.
Hai người đứng nhìn tủ lạnh đầy ắp nguyên liệu, ngơ ngác chẳng biết bắt đầu từ đâu.
"Hay là nấu mì đơn giản thôi?" – Thương Thời Hành nói.
Tống Nhữ Thừa gật đầu.
Lúc này cô đói lắm rồi, miễn không phải là món ăn kinh dị thì cái gì cô cũng ăn được.
Đúng lúc đó, Thương Thời Thiên đi tới.
"Chị cả, chị dâu, hai người định nấu đồ ăn khuya à?"
Thương Thời Hành hỏi lại: "Em chưa nghỉ ngơi à?"
"Ừm, em vừa giải xong bài sinh tử, định quay về phòng, thấy đèn còn sáng nên qua xem."
Thương Thời Thiên sắp tham gia vòng sơ loại giải cờ vây thế giới vào tháng Hai.
Nhưng cô cũng muốn dành thêm thời gian bên Vệ Dĩ Hàm, nên đã điều chỉnh lịch sinh hoạt đến 11 giờ đêm.
Giờ mới chỉ 10 rưỡi.
Cô nhìn ra hai chị không biết nấu nướng, liền hỏi: "Cần em giúp không?"
Tống Nhữ Thừa nói: "Vậy thì tốt quá rồi."
Thương Thời Hành lườm cô một cái.
Tống Nhữ Thừa chớp mắt như thể đang hỏi: Cưng chiều em gái quá ha?
Thương Thời Hành không để ý đến cô, quay sang bảo em gái: "Không cần đâu, em đi nghỉ đi."
Thương Thời Thiên không để tâm đến ánh mắt đưa đẩy giữa hai người họ, liền gửi tin nhắn thoại cho Vệ Dĩ Hàm: "A Hàm, chị có muốn ăn khuya không? Chị cả và chị dâu đang định ăn, nếu chị cũng ăn thì em tiện tay nấu luôn."
Người kia chắc vừa làm việc xong, vẫn chưa ngủ.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-phao-hoi-chuyen-sang-kich-ban-hac-nguyet-quang/5059024/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.