Nhìn theo chiếc xe chở Thương Thời Thiên đi xa, Thương Tiểu Ngũ lẩm bẩm: "Chị cả, thật sự phải giao đoạn tư liệu đó cho Vệ Dĩ Hàm à?"
Thương Thời Hành im lặng.
Tâm trí cô quay lại vài ngày trước, vào hôm cô đến Vệ gia thăm hỏi.
...
Bữa tối ở Vệ gia.
Vì sức khỏe của Vệ Dĩ Ngữ không tốt nên anh ta không xuất hiện trong bữa tiệc.
Vệ Ung Khôn gọi Vệ Dĩ Hàm ra một góc, bóng gió cảnh cáo một phen.
Sau đó, Vệ Dĩ Hàm không lập tức quay lại đám đông mà gọi điện cho Thương Thời Hành.
Thương Thời Hành nhìn thấy tên người gọi, lại liếc về phía Vệ Dĩ Hàm đang đứng cách xa mọi người: "Xin lỗi, tôi nghe máy chút."
Hiện giờ, Thương Thời Thiên là trọng điểm chú ý của Vệ gia, vì vậy chẳng ai để tâm chuyện Thương Thời Hành rời bàn.
Vệ Dĩ Hàm vào thẳng vấn đề: "Chị có muốn biết sự thật việc Trần Bảo Minh hãm hại Thương Thời Thiên không?"
Sắc mặt Thương Thời Hành lập tức thay đổi, cô quay đầu nhìn Thương Thời Thiên.
Thấy em gái vẫn ổn ngồi giữa đám đông, cô mới đè nén nỗi đau trong lòng, hỏi: "Cô muốn gì?"
"Tôi muốn chị giúp tôi."
"Nếu cái chết của con bé có ẩn tình, Thương gia chúng tôi sẽ điều tra."
"Chị định điều tra kiểu gì? Tám năm trước huy động cả cảnh sát toàn thành phố còn không điều tra ra. Tám năm sau, chị nghĩ chỉ với lời tôi nói mà có thể làm rõ được sao?"
Thương Thời Hành chỉ im lặng.
Một lúc sau, cô hỏi: "Cô muốn tôi làm gì?"
"Thứ nhất,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-phao-hoi-chuyen-sang-kich-ban-hac-nguyet-quang/5059003/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.