Sau hơn bốn tiếng kịch chiến, việc nhìn chằm chằm vào màn hình điện tử quá lâu khiến mắt Thương Thời Thiên có phần mỏi mệt.
Cô ngả người lên ghế sofa, ngửa đầu nhắm mắt nghỉ ngơi.
Bỗng nhiên, một đôi tay mát lạnh che lên mắt cô, ngay sau đó là một nụ hôn lộn ngược rơi xuống môi cô.
Dù đã hôn nhau nhiều lần, nhưng đây là lần đầu tiên hôn nhau với tư thế này, Thương Thời Thiên cảm thấy rất mới lạ... chỉ là không tiện tiến xa hơn.
Tư thế lộn ngược cũng khiến việc hôn trở nên khó hơn.
Thương Thời Thiên bị đụng trúng răng, đành phải chấm dứt nụ hôn.
Bàn tay che mắt cô từ từ rời ra.
Vệ Dĩ Hàm hỏi: "Ở nhà mãi có thấy chán không?"
"Không đâu."
Câu trả lời này nằm trong dự đoán của Vệ Dĩ Hàm.
"Vậy em có muốn ra ngoài chơi một chút không?"
Thương Thời Thiên vốn định từ chối, nhưng không biết nhớ đến điều gì, ánh mắt đột nhiên tràn đầy mong đợi: "Chị muốn đi chơi với em sao?"
Vệ Dĩ Hàm đáp: "Chị sợ em buồn chán. Lần trước em nhắc đến vòng đu quay, cuối tuần chị có thể đưa em đến công viên giải trí."
Cô dừng một chút: "Hay là... em muốn đến trung tâm văn hóa Thiên Dịch hơn?"
Trái tim Thương Thời Thiên khẽ nhói.
Cô từng chỉ cách Thiên Dịch Các một bước chân, nay lại trở thành xa vời không thể chạm tới.
"Nếu là hẹn hò với chị thì đi đâu cũng được cả."
Vệ Dĩ Hàm mỉm cười: "Vậy thì đi công viên giải trí nhé, thứ Bảy này."
"Vâng."
Sau khi Vệ Dĩ Hàm lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-phao-hoi-chuyen-sang-kich-ban-hac-nguyet-quang/5058964/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.