Thương Thời Thiên nhìn Vệ Dĩ Hàm — rõ ràng đã say đến mức ánh mắt mất tiêu cự, vậy mà lông mày vẫn nhíu chặt, đường nét cằm căng lên, môi thì mím lại, trông vô cùng nghiêm túc.
Cô thầm nghĩ, đợi đến khi Vệ Dĩ Hàm tỉnh rượu vào ngày mai nhất định sẽ cảm thấy quá mất mặt.
Hy vọng Vệ Dĩ Hàm sẽ không thẹn quá hóa giận rồi kéo người vô tội xuống nước.
Nhưng mà, thay vì nghĩ đến việc ngày mai Vệ Dĩ Hàm sẽ chết trong lòng thế nào, chi bằng nghĩ xem nên đối phó ra sao với tình cảnh hiện tại thì hơn!
Rõ ràng đã hứa với lòng sẽ giữ bình tĩnh một thời gian để suy nghĩ rõ ràng tình cảm của bản thân dành cho Vệ Dĩ Hàm.
Vậy mà mới dọn ra ngoài ở được ngày đầu tiên, trong đầu cô đã nảy sinh đủ loại suy nghĩ nguy hiểm.
Cứ như quyết định dọn đi không những không dập tắt được đốm lửa trong tim mà ngược lại còn khiến nó bùng cháy dữ dội hơn dưới làn gió xuân.
...
Nói lý với người say là điều không thể.
Thương Thời Thiên cũng không định thừa cơ làm chuyện gì không phải.
Dựa theo kinh nghiệm từ lần Vệ Dĩ Hàm say rượu trước, nhiều nhất cô ấy chỉ làm ầm ĩ thêm nửa tiếng nữa là yên.
Thương Thời Thiên hỏi: "Chị thật sự không muốn về giường ngủ sao?"
Vệ Dĩ Hàm hỏi ngược lại: "Em có ngủ cùng tôi không?"
"Không."
Vệ Dĩ Hàm không vui, trừng mắt nhìn cô: "Em nói dối, lần trước vẫn ngủ cùng tôi mà."
Thương Thời Thiên ngượng ngùng đáp: "Lần đó chị bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-truoc-phao-hoi-chuyen-sang-kich-ban-hac-nguyet-quang/5058951/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.